Phương Lâm mỉm cười:
- Vậy vãn bối có thông qua thử thách hay không? Có thể tiến vào tầng thứ hai hay không?
Lão nhân áo bào xanh gật đầu:
- Tất nhiên có thể.
Nói xong, lão nhân áo bào xanh vung tay lên, cảnh tượng xung quanh lập tức biến mất, Phương Lâm xuất hiện ở trong một gian phòng đá.
Ở trong gian phòng đá này có từng hàng giá sách, phía trên để rất nhiều sách, có sách đã rách nát không chịu nổi, có cái thậm chí lại trực tiếp là thẻ tre.
- Nơi đây có rất nhiều điển tịch đan đạo thượng cổ, ngươi có thể ở đây đọc.
Lão nhân áo bào xanh cũng xuất hiện ở bên cạnh Phương Lâm, nói với hắn.
Phương Lâm nhìn bốn phía xung quanh, sau đó lập tức sải bước đi về phía một giá sách, tùy ý lấy một quyển sách cổ xuống.
Ở trên bìa sách cổ này đã ố vàng, viết bốn chữ Đan Kinh Tường Giải.
Phương Lâm bĩu môi, bắt đầu lật xem quyển cổ tịch này, chỉ có điều trên thực tế hắn cũng không mấy hứng thú.
Lấy cảnh giới Đan Tôn của hắn, xem mấy thứ này quả thực chính là lãng phí thời gian, sẽ không mang đến trợ giúp gì cho Phương Lâm.
Chỉ có điều Phương Lâm cũng không nói gì thêm, cố kiên nhẫn xem một lát.
Mà điều lão nhân áo bào xanh này cảm giác được rõ ràng Phương Lâm khinh thường những sách cổ này, sắc mặt có chút không dễ nhìn.
- Cho dù thiên phú có cao tới đâu, lại không có một trái tim khiêm tốn hiếu học, chỉ sợ cuối cùng sẽ không có thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379391/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.