Trên tấm bia cổ không có chữ vốn là một mảnh trống rỗng, lúc này lại mơ hồ có một chữ nổi lên.
Người khác không biết nó có hàm nghĩa gì, nhưng lão nhân mặc trang phục màu trắng lại biết.
Những thiên tài trước kia tiến vào Đan Cực tháp, có không ít người đã tu luyện qua ở trước tấm bia cổ không có chữ, người khả năng dẫn động bia cổ không có chữ chữ xuất hiện lại chỉ lác đác không có mấy người, thậm chí có thể nói là trên cơ bản không có ai.
Nhưng Phương Lâm lại làm được đến trình độ này.
Bia cổ không có chữ xuất hiện chữ, ánh sáng trên đó cũng càng sáng hơn, giống như một vòng mặt trăng vậy, tản ra ánh sáng ôn hòa ngưng luyện, không ngừng tiến vào trong cơ thể Phương Lâm.
Lần này, toàn thân Phương Lâm bị ánh sáng nồng đậm màu xanh bao vây, mơ hồ có thể nghe được tiếng nhịp tim đập.
Bịch! Bịch! Bịch!!!
Tiếng tim đập rất có lực, giống như trống lớn nổ vang vậy, khiến người ta nghe được, tim cũng không nhịn được chấn động.
Phương Lâm có thể cảm giác được rõ ràng, từ trong trái tim của mình không ngừng có máu mới chảy xuôi về các nơi trên thân thể.
Loại tình huống này khiến cho Phương Lâm cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Thọ nguyên của con người có liên quan rất lớn cùng trái tim và máu.
Trái tim suy kiệt, máu khô kiệt, thọ nguyên của con người cũng suy giảm.
Trái tim có sức sống dâng trào, không ngừng làm ra máu mới, như vậy thân thể lại sẽ biến thành dồi dào sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379386/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.