Ánh sáng xuất hiện được cực kỳ đột nhiên, cũng đặc biệt mãnh liệt, gần như là trong chớp mắt, mọi người ở đây đều bị ánh sáng kích thích nhắm hai mắt lại.
Ầm ầm ầm!!!
Ánh sáng dâng trào phóng lên cao, giống như một con giao long đang bay ra khỏi biển rộng, lại giống như mãnh hổ ngủ đông ở núi sâu nhảy về phía mặt đất.
Ngay cả Quách Chân vẫn không lộ rõ vui buồn, đồng tử co mạnh lại một chút.
- Oa, thật là lợi hại.
Tô Tiểu Đồng kinh ngạc nhìn cột ánh sáng chói mắt này phóng lên cao, miệng nhỏ nhắn mở ra, nói.
Mọi người ở đây, ngoại trừ đám người Vân quốc ra, những người khác đều lộ ra vẻ khiếp sợ, cho dù là Phương Lâm cũng bị dọa cho giật mình.
- Giỏi lắm. Họ Triệu này quả nhiên lợi hại.
Trong lòng Phương Lâm thầm nói.
Trên lầu các, ba người Gia Cát Thương cùng với Cốc bà tử và Tô lão, đều mở to hai mắt nhìn, không có cách nào giữ được bình tĩnh.
- Ha ha ha ha, như thế nào? Có đúng là khiến cho các ngươi giật mình kinh ngạc hay không?
Lão nhân họ Nghiêm cười ha ha, trong lúc đó thần sắc có vẻ cực kỳ đắc ý.
Mức độ nồng đậm của tia sáng kia quả thực có thể nói là hiếm thấy. Ba người Gia Cát Thương ở Hắc Đỉnh thành trấn thủ nhiều năm như vậy, cũng chỉ là thấy qua một lần vào năm mươi năm trước mà thôi.
Hiện tại, đây là lần thứ hai nhìn thấy tia sáng chói mắt không ai có thể khiến đá thử vàng bạo phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379332/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.