- Ta thua, lại đi trông cửa lớn cho Vạn Dược môn các ngươi.
Phương Lâm tùy ý nói.
Thấy vậy, đến lượt trong lòng đám người Tử Hà tông thầm giật mình, tất cả đều nói lời ngăn cản, ngay cả Hàn Lạc Vân cũng liếc mắt nhìn Phương Lâm một chút.
Như vậy nếu thắng còn tốt, nếu bị thua, vậy hậu quả kia đã có thể nghiêm trọng.
Đường đường là đệ tử chân truyền của Tử Hà tông, đồ đệ của Hàn Lạc Vân, nếu như chạy đi trông cửa lớn cho Vạn Dược môn, vậy chẳng phải là muốn làm cho người trong toàn bộ Càn quốc đều cười bọn họ đến rụng răng sao? Mặt mũi của Tử Hà tông đã có thể vứt không còn chút nào.
- Hừ, quả thực hoang đường, ngươi đại biểu không phải chỉ bản thân ngươi, là toàn bộ Tử Hà tông, sao có thể tùy ý như vậy?
Kim lão lập tức nắm lấy cơ hội, mở miệng quát lên.
Lần này, không có bao nhiêu người cảm thấy Kim lão quá phận, bởi vì bọn họ cũng cho là nên thận trọng suy nghĩ, dù sao Phương Lâm thua, vậy mất mặt có lẽ không thể chỉ một mình Phương Lâm hắn, là toàn bộ Tử Hà tông, hơn nữa còn là hoàn toàn mất mặt, sau này mọi người nói tới Tử Hà tông, sợ rằng đều sẽ nói đến một câu đệ tử của tông chủ Tử Hà tông đi trông cửa lớn cho Vạn Dược môn.
- Phương Lâm, thận trọng suy nghĩ.
- Không sai, ta cảm thấy không thỏa đáng lắm.
- Cho dù ngươi có lòng tin, nhưng đặt cược như vậy cũng hơi quá.
...
Không ít người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379318/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.