Trên võ trường, hai người Phương Lâm và Dương Huyền Phong đứng đối diện nhau, nhìn chằm chằm vào đối phương.
Chỉ có thật sự mặt đối mặt cùng Dương Huyền Phong, mới có thể cảm nhận được hắn lợi hại tới mức nào.
Cho dù vẫn không có động thủ, thần sắc của Phương Lâm đã trở nên nghiêm trọng, đây cũng là người mạnh nhất cùng thế hệ hắn đối mặt từ khi sống lại tới nay, ở trong ấn tượng của Phương Lâm, hình như chỉ có Hàn Hiểu Tinh có thể sánh ngang với hắn.
Ở ngoài võ trường, mọi người ngồi xuống.
Dương Kiến Nghiệp cười hỏi:
- Các vị cảm thấy Phương Lâm có thể chống nổi mười lăm chiêu ở dưới tay của Huyền Phong hay không?
Một số người ngươi xem ta ta xem hắn, mấy hoàng tử đều cho rằng Phương Lâm làm không được, một ít cao thủ của hoàng thất cũng cho là vậy.
- Dâm tặc này làm sao có thể chống đỡ nổi mười lăm chiêu ở dưới tay của đại ca? Ta thấy ngay cả năm chiêu cũng không nhất định khó có thể chịu được.
Dương Yến Ngọc khinh thường nói.
Ngược lại Dương Phá Quân, mở miệng nói:
- Đại ca tất nhiên lợi hại, nhưng thực lực của Phương Lâm cũng không yếu, mười lăm chiêu, chắc hẳn là miễn cưỡng có thể.
- Hàn tông chủ, ngươi thấy thế nào?
Dương Kiến Nghiệp nhìn về phía Hàn Lạc Vân, trong mắt có một tia giảo hoạt.
Hàn Lạc Vân bình tĩnh nói:
- Ta tin tưởng đệ tử của mình.
Dương Kiến Nghiệp chờ chính là những lời này, ngay lập tức nói:
- Vậy nếu không chúng ta đánh cược lại?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379296/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.