Hai chữ dâm tặc này vừa ra khỏi miệng, mọi người ở đây đều sửng sốt. Nhất là Hàn Lạc Vân và Dương Kiến Nghiệp, biểu tình càng vô cùng đặc sắc.
Dâm tặc? Ai là dâm tặc?
Hơn nữa lời này còn từ trong miệng người đường đường là Yến Ngọc công chúa hoàng thất nói ra được, đây là tình huống gì?
Dương Yến Ngọc trừng mắt với Phương Lâm, sau đó xoay người ôm quyền, quay về phía Dương Kiến Nghiệp khóc kể lể:
- Phụ hoàng, chính là tên dâm tặc này, tối hôm qua hắn phi lễ ta.
Vừa nghe lời này, ngoại trừ Dương Phá Quân cùng với đương sự "Dâm tặc" Phương Lâm đã sớm biết chuyện này ra, những người khác đều khiếp sợ tới mức ngây người, biểu tình kia quả thực không có cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Phương Lâm lại chính là dâm tặc trong miệng Yến Ngọc công chúa? Hơn nữa tối hôm qua còn vô lễ với Yến Ngọc công chúa?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người Phương Lâm, điều này làm cho Phương Lâm cảm giác cực kỳ xấu hổ.
Phương Lâm xoa xoa mũi, vội ho một tiếng:
- Đây đều là hiểu nhầm, hiểu nhầm.
Dương Yến Ngọc chỉ vào Phương Lâm, lớn tiếng chất vấn:
- Ngươi chính là một dâm tặc vô sỉ, tối hôm qua nhân lúc bốn bề vắng lặng, lại dám động tay động chân đối với bản công chúa, nếu không phải là bản công chúa thề sống chết không theo, sợ rằng đã bị ngươi làm nhục.
Mọi người đau đầu một hồi. Vị Yến Ngọc công chúa này thật đúng là nói không lựa lời, cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379294/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.