Phương Lâm bị giọng nói này dọa cho giật mình, lập tức xoay người lại. Lại chỉ thấy một thiếu niên tuấn tú thấp bé, tóc ngắn lộ ra vẻ mặt hoài nghi đứng ở phía sau Phương Lâm.
Phương Lâm nhất thời lại há hốc mồm, giọng nói vừa rồi không phải là nữ tử sao? Tại sao lại là một nam tử?
- Này, ngươi rốt cuộc là ai? Cũng dám ở xông loạn ở bên trong Hoàng Thành. Chẳng lẽ là muốn trà trộn vào trộm đồ sao?
Giọng nói của thiếu niên tuấn tú không thiện cảm, ánh mắt kia hiển nhiên là coi Phương Lâm thành kẻ cắp.
Vẻ mặt Phương Lâm vô tội:
- Vị tiểu huynh đệ này, ta không có khả năng tới trộm đồ. Lẽ nào ngươi ngay cả ta cũng không quen biết sao?
Nào ngờ thiếu niên tuấn tú này sửng sốt, lập tức trên gò má trắng nõn hiện ra thần sắc giận dữ:
- Ngươi nói ai là tiểu huynh đệ? Ngươi có phải bị mù hay không?
Phương Lâm nhíu mày. Thiếu niên này có chuyện gì vậy? Thế nào động một chút là mắng chửi người?
- Ta nói này tiểu huynh đệ này, ta thấy ngươi cũng có thể là người của hoàng thất, thế nào lại không có tố chất như thế? Từ từ nói chuyện không được sao?
Phương Lâm cũng không vui nói, nếu không phải nhìn thiếu niên này vóc dáng thấp như thế, không có ý tứ động thủ giáo huấn hắn, Phương Lâm đã sớm kéo hắn lên đánh một trận.
Thiếu niên tuấn tú này hình như bị Phương Lâm chọc giận, không ngờ không nói lời nào, trực tiếp ra tay đấu với Phương Lâm.
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379284/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.