Phương Lâm lần lượt bị đánh lui, theo bất kỳ kẻ nào hắn cũng đã rơi vào hạ phong.
Hai cánh tay của Lý Thánh Danh này tản ra ánh sáng màu đỏ, lực lượng tăng cường gấp mấy lần, cho dù lực lượng không kém gì Phương Lâm, lúc này hắn cũng có chút không chống đỡ nổi.
Nếu không phải gậy xương lớn vô cùng cứng rắn, sợ rằng Phương Lâm lại thua ở dưới tay Lý Thánh Danh.
Đám người Lý gia đều trầm trồ khen ngợi, hận không thể nhìn thấy được cảnh tượng Lý Thánh Danh một búa chém Phương Lâm thành hai khúc, trên mặt Lý Chấn Đông cũng mang theo một nụ cười lạnh, hình như có vẻ cực kỳ đắc ý.
Hàn Lạc Vân vẫn là bộ dạng nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, hoàn toàn không lộ ra vẻ gì lo lắng cho Phương Lâm.
Ầm ầm ầm!!!
Phương Lâm tiên tục thất bại, tháo chạy, hai cánh tay cảm giác có chút tê dại, chỉ có điều trên mặt hắn cũng không có vẻ gì bối rối, ngược lại có vẻ cực kỳ bình tĩnh.
- Ta xem ngươi có thể chống đỡ được đến khi nào?
Lý Thánh Danh dữ tợn cười to, ánh sáng trên hai cánh tay hình như càng sáng sáng lên.
- Khai Sơn Tứ Thức!
Lý Thánh Danh thi triển ra chiêu thức cực kỳ cuồng bạo, cái búa lớn trong tay liên tục bổ xuống mọi nơi, đều là mạnh mẽ đến cực hạn, mỗi một búa hạ xuống, đều giống như có một ngọn núi ép xuống.
Dương Vạn Sơn đứng sau lưng Dương Kiến Nghiệp, trong lòng âm thầm chấn động kinh ngạc, cho dù mình chiến thắng Phương Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379281/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.