Phương Lâm ngoan độc, đã không quan tâm gì nữa, hắn phải dồn vào tử địa sau đó tìm đường sinh, đi hấp thu một giọt tinh huyết bất diệt.
Chỉ thấy Phương Lâm giãy dụa bò về phía chỗ mi tâm của yêu thú, ở nơi đó có một đường ánh sáng đỏ lúc ẩn lúc hiện, Phương Lâm suy đoán tinh huyết bất diệt là ở chỗ này.
Lúc này cũng không để ý tới chuyện đi xác nhận gì cả, Phương Lâm chỉ có một ý nghĩ, chính là nhất định phải bò đi tới nơi đó.
Khoảng cách vài chục bước ngắn ngủi, nhưng đối với Phương Lâm mà nói lại là giới hạn sống hay chết.
Nếu như có thể bò tới đó trước khi chết, hắn có thể còn có một đường sống. Nhưng nếu như bò không tới đó, hấp thu không được tinh huyết bất diệt, vậy yêu khí trong cơ thể bạo phát ra, Phương Lâm hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đương nhiên, Phương Lâm chắc chắn sẽ không để mình dễ dàng lại chết ở chỗ này như vậy.
Phương Lâm đã đặt Đại Hoàn đan do Hàn Ngâm Nguyệt đưa cho hắn ở trong miệng, chỉ cần phát hiện mình không kiên trì nổi, hắn sẽ lại lập tức nuốt Đại Hoàn đan vào, giữ lại cho mình một hơi thở.
Cũng chính bởi vì có Đại Hoàn đan tồn tại, Phương Lâm mới có suy nghĩ đi đọ sức một lần
Phương Lâm thong thả nhúc nhích, hai chân hắn đã không đứng lên nổi, mặc dù là hai cánh tay, cũng là máu tươi đầm đìa. Mỗi lần nhúc nhích, bất luận là hai tay, hai chân hay nội tạng đều sẽ làm Phương Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379249/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.