Bất luận là ba người Phương Lâm hay người áo đen kia, nhìn thấy Phong Thiên Thu đột nhiên từ phía trên bay qua trong lòng, đều thầm cả kinh. Nhất là người áo đen kia, trong hai mắt duy nhất bộc lộ ra có vẻ kiêng kỵ rõ ràng.
Phương Lâm xem thời cơ, lập tức quay về phía Phong Thiên Thu hô to:
- Mong tiền bối ra tay, tiêu diệt người này!
Người áo đen kia nghe vậy càng kinh hãi thất sắc hơn, liên tiếp lui về phía sau.
Phong Thiên Thu cũng không nghĩ tới Phương Lâm lại đột nhiên kêu lên như vậy. Trên mặt hắn có vài phần nghiền ngẫm. Hắn nhìn người áo đen Ẩn Sát đường, lại nhìn đám người Phương Lâm, cười ha ha một tiếng rồi trực tiếp bay qua từ trên đỉnh đầu bọn họ, căn bản cũng không có nửa điểm muốn xuất thủ.
Thần sắc Phương Lâm tối sầm. Phong Thiên Thu này quả nhiên không đáng tin cậy, hoàn toàn chính là coi đám người bọn họ làm vật hi sinh dò đường, làm sao có thể quản chết sống của đám người mình.
Người áo đen kia thấy Phong Thiên Thu cũng không ra tay, trong lòng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó tính xông về phía ba người Phương Lâm.
Ba người không thể tránh được, chỉ có thể tiếp tục ra sức chém giết.
Ngay cả người áo đen kia có thực lực cao cường, cảnh giới áp chế ba người, nhưng bất luận là Phương Lâm, Thanh Kiếm Tử, hoặc là Dương Phá Quân đều đánh ra toàn lực, hoàn toàn lại là một bộ dạng liều mạng.
Nhất là Phương Lâm vung gậy xương cực lớn lên, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379245/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.