- Chuyện… chuyện gì xảy ra?
Lý U Băng xoa lên trên trán, nơi mình bị đụng đã đỏ lên, vẻ mặt bi thương căm phẫn nhìn Phương Lâm.
Phương Lâm bày buông tay:
- Ta cũng không biết. Chỉ có điều hình như ta cũng bị nhốt ở chỗ này.
Lý U Băng muốn phát điên rồi. Nếu như không phải Phương Lâm nói linh tinh một hồi, đám người mình làm sao có thể bị lừa gạt tiến vào đây? Lúc này thì hay rồi, nội kình không sử dụng được, căn bản lại không ra được.
Ngươi nói ngươi còn là người sao? Có người thất đức như ngươi sao? Ta hiện tại lại không trêu chọc ngươi, Phương Lâm ngươi làm sao có thể hại người như thế?
Mười mấy con cháu Lý gia đều tức giận không thôi, rất muốn liều mạng với Phương Lâm.
Chuyện gì thế này? Bọn họ thật sự hoàn toàn không có chút ác ý nào, hoàn toàn là bị Phương Lâm lừa gạt tiến vào.
- Phương Lâm, ngươi không được chết tử tế!
Lý U Băng không có cách nào hình dung được phẫn nộ trong lòng mình giờ phút này. Bất kỳ ngôn ngữ nào cũng có vẻ yếu ớt không có tác dụng. Nàng chỉ có thể nhìn về phía hắn nổi giận gầm lên một tiếng.
Vẻ mặt Phương Lâm hoàn toàn không để ý tới. Ngược lại, đám người Thanh Kiếm Tử, Dương Phá Quân có hơi băn khoăn.
Tuy rằng Lý U Băng là người của Lý gia, nhưng Phương Lâm ngươi lừa nàng tiến vào như vậy, thật sự không thể nào nói nổi.
Nhưng lúc này mọi người đã tiến vào, như vậy, cũng chỉ có thể như vậy.
- Ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379231/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.