Phương Lâm nghe thấy vậy, liếc mắt thoáng nhìn về phía trưởng lão kia.
- Ngươi có nghe hay không? Thủ tọa bảo ngươi lập tức đi gặp hắn!
Trưởng lão kia thấy Phương Lâm không có phản ứng, lập tức lạnh giọng nói.
Bầu không khí nhất thời trở nên nghiêm trọng. Lúc này Cổ Đạo Phong muốn gặp Phương Lâm, không cần nghĩ cũng biết hắn khẳng định có ý đồ khó lường. Nếu như Phương Lâm đi tới đó, sợ rằng sẽ bị thua thiệt.
Có khả năng nhất chính là Cổ Đạo Phong nhìn thấy Phương Lâm nhận được nhiều đồ như vậy, muốn chiếm làm của riêng.
Phương Lâm khẽ nhíu mày. Hắn thật sự không muốn đi gặp Cổ Đạo Phong lúc này. Ai biết Cổ Đạo Phong có thể mất trí, làm cái gì với mình hay không.
- Phương Lâm, ngươi theo chúng ta đi gặp tông chủ, không cần để ý tới những người khác.
Đúng lúc này, một người trong bốn lão nhân này nói.
Nhất thời sắc mặt của trưởng lão Đan tông này trở nên cực kỳ khó coi. Hắn muốn nói gì đó. Nhưng đối mặt với bốn lão nhân này, hắn lại không dám mở miệng.
Dù sao người ta cũng là nhóm cao thủ mạnh nhất của Tử Hà tông. Cho dù sau lưng bọn họ không phải là trưởng lão, nhưng lại có địa vị còn cao hơn cả trưởng lão. Hơn nữa sau lưng của bọn họ lại là tông chủ Hàn Lạc Vân.
Trên mặt Phương Lâm lộ vẻ vui mừng, ôm quyền nhìn về phía bốn lão nhân, nói:
- Vãn bối nhận lệnh.
Nói xong, hắn đi theo bốn lão nhân rời khỏi đan đàn, đi về phía Tử Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379192/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.