Đối mặt với chất vấn của Hàn Ngâm Nguyệt, mặt Cổ Hàn Sơn vẫn không đổi sắc, rất bình tĩnh trả lời:
- Ta nghĩ đám người Triệu trưởng lão bọn họ sẽ phải thành thật trả lời, sẽ không dám giấu giếm đại tiểu thư điều gì.
Hàn Ngâm Nguyệt nghe vậy, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại. Trong lòng nàng thầm mắng phụ tử Cổ gia thâm hiểm giả dối.
Nàng đã sai người tách Triệu Đăng Minh, Vu Chấn cùng với lão nhân mặc trang phục màu trắng ra, để thẩm vấn. Nhưng lời ba người trả lời, lại đặc biệt nhất trí, hoàn toàn không tìm được chỗ sơ hở nào.
Mà lúc này, câu Cổ Hàn Sơn trả lời cũng không chê vào đâu được, hoàn toàn giống hệt với lời ba người kia trả lời. Điều này làm cho Hàn Ngâm Nguyệt có một cảm giác có lực lại không biết dùng vào đâu.
Rất hiển nhiên, đây là một trận sát cục đã được tiến hành vạch kế hoạch từ trước. Không có bất kỳ người nào chứng kiến, cũng hoàn toàn không tìm được căn cứ chính xác chứng minh đám người Cổ Hàn Sơn ra tay với Phương Lâm. Chỉ dựa vào thương thế trên người Phương Lâm, nàng căn bản không điều tra ra được cái gì.
Không có chứng cứ, cho dù Cổ Hàn Sơn có tình nghi lớn hơn nữa, Hàn Ngâm Nguyệt muốn bắt hắn cũng không có cách nào.
Mà cũng chính bởi là Cổ Hàn Sơn chắc chắn vào điểm này, mới có thể cắn chết không chịu thừa nhận. Ba người Triệu Đăng Minh cũng hiểu rõ ràng đạo lý này, đã sớm thống nhất lời khai.
Nhưng chuyện này vẫn còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379186/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.