Phương Lâm vừa nghe thử thách của động cổ này tự nhiên thú vị như thế, trong lòng nhất thời cũng cảm thấy ngứa ngáy, đồng thời âm thầm nói, lấy bản lĩnh của mình muốn thông qua này thử thách chắc hẳn không phải là chuyện gì khó.
Cổ Hàn Sơn nhìn Phương Lâm:
- Phương Lâm, ngươi không tiến vào thử một lần sao? Chỉ có điều ta nhắc nhở ngươi trước. Động cổ này thử thách không phải nhìn thiên phú của ngươi, ai cũng có thể thành công, ai cũng có thể thất bại.
Phương Lâm cười hì hì:
- Vậy ta nghĩ ta chắc hẳn là một phần thành công này.
Độc Cô Niệm ở bên cạnh cũng nói:
- Không sai. Thử thách này đơn giản như vậy, ta tùy tiện lại thông qua được. Ngươi nhất định không có vấn đề gì.
Phương Lâm vỗ nhẹ vào đầu của Độc Cô Niệm, vẻ mặt đầy ý cười. Hắn lập tức lại tỏ vẻ khí phách hiên ngang cất bước tiến vào trong màn ánh sáng của động cổ này, bóng người thoáng cái biến mất.
Mọi người bên ngoài lập tức không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào động cổ, muốn xem thử Phương Lâm rốt cuộc có thể thành công thông qua sát hạch hay không. Chỉ có điều, không ít người nghĩ Phương Lâm thông qua thử thách chắc là không vấn đề gì.
Ngay cả Cổ Hàn Sơn cũng không cho rằng sát hạch cỏn con của một động cổ này có thể ngăn cản được Phương Lâm. Chỉ có điều trong lòng hắn vẫn tồn tại một chút hi vọng như vậy. Nếu như Phương Lâm thật sự thất bại, vậy thì thật thú vị.
Lại nói tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379181/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.