Phương Dương từ trước tới nay chưa từng có cảm giác tự ti như vậy. Chỉ là khi đối mặt với Phương Lâm, hắn lại cảm nhận được sâu sắc được này.
Cảm giác tự ti này khiến cho Phương Dương không dám đối diện với ánh mắt của Phương Lâm. Hắn cúi đầu thật sâu, thần sắc có vẻ căng thẳng và lo lắng không yên.
Phương Lâm nhìn ra được hắn đang căng thẳng và lo lắng. Tuy rằng trong lòng cảm thấy hắn như vậy thật thú vị, nhưng cũng không hề nói lời chế giễu hoặc châm chọc Phương Dương.
Tuy rằng hai người trước đó có một phần ân oán, Phương Lâm còn mượn tay người khác sỉ nhục Phương Dương một hồi, nhưng sau này Phương Lâm lại không lại làm gì Phương Dương.
Trên thực tế, với thực lực và địa vị của Phương Lâm bây giờ muốn chèn ép một Phương Dương nho nhỏ, thật sự chỉ là chuyện vô cùng đơn giản. Chỉ cần Phương Lâm đánh tiếng một cái, trong Võ tông sẽ có không biết bao nhiêu người nhảy ra làm việc thay cho Phương Lâm.
Nhưng Phương Lâm lại không có ý định làm như vậy. Phương Dương tất nhiên là một tiểu nhân, nhưng ân oán giữa hắn và mình thật ra chỉ là chuyện nhỏ hoàn toàn không đáng kể tới. Phương Lâm cũng đã sớm không quan tâm đến.
Hơn nữa, Phương Dương dù sao cũng là họ Phương, tốt xấu gì cũng xem như có chút quan hệ máu mủ cùng với Phương Lâm. Tuy rằng Phương Lâm không có bất kỳ tình cảm gì với Phương gia nho nhỏ này, nhưng hắn còn chưa có máu lạnh tới mức hoàn toàn không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379161/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.