Tiếng kêu thảm thiết không duy trì quá lâu. Sau một lát, toàn thân người thanh niên Lý gia này đen xì, hai mắt trợn tròn, đã không còn hơi thở nữa.
Vẻ mặt Phương Lâm lạnh lùng, giống như hai người chết thảm trên mặt đất hoàn toàn không có chút quan hệ gì với hắn.
Ánh mắt ba người Lý gia còn lại hoảng sợ nhìn Phương Lâm. Khi nhìn thấy biểu tình lạnh lùng thản nhiên của Phương Lâm sau khi giết người, trong lòng bọn họ mơ hồ thấy ớn lạnh.
Phương Lâm này chỉ mới mười bảy mười tám tuổi mà thôi, tại sao sau khi giết người lại có cảm giác ung dung giống như ăn cơm uống nước vậy?
- Thật ngại quá! Sợ rằng các ngươi không giết được ta.
Vẻ mặt Phương Lâm đầy đáng tiếc nói với ba người này.
Ba người đưa mắt nhìn nhau. Trong lúc nhất thời bọn họ thật sự không dám động thủ nữa.
Không có cách nào. Trước đó năm người bọn họ liên thủ còn không làm gì được Phương Lâm. Lúc này bọn họ đã chết hai người, trái lại Phương Lâm không tổn hao gì cả.
Bọn họ không dám động thủ, cũng không đại biểu Phương Lâm nguyện ý buông tha cho bọn họ.
Lý gia này phái người tới giết Phương Lâm, hắn cũng không muốn để cho những người này sống sót trở lại.
Phương Lâm muốn cho Lý gia biết, động tới Phương Lâm hắn chính là phải trả cái giá rất lớn.
Chỉ thấy Phương Lâm không lùi còn tiến tới, xông về phía ba người.
Ba người thất kinh. Bọn họ không nghĩ tới Phương Lâm còn muốn chủ động xuất kích.
Phương Lâm hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379150/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.