Nghe thấy vấn đề này, Phương Lâm không suy nghĩ nhiều, rất thản nhiên trả lời:
- Vãn bối biết.
Tô lão ồ một tiếng, lộ ra vẻ nghiền ngẫm:
- Ngươi biết? Vậy ngươi nói xem, tình cảnh của ngươi bây giờ thế nào?
Phương Lâm yếu ớt nhìn Tô lão:
- Tình cảnh của vãn bối hiện tại rất nguy hiểm. Nếu như Tô trưởng lão có ý đồ với vãn bối, vãn bối cũng không có lực phản kháng.
Cơ mặt Tô lão co giật. Cho dù khả năng kìm chế của hắn không tệ, cũng thiếu chút nữa thì không nhịn được chửi ầm lên.
Ánh mắt của ngươi như vậy là sao? Ta đường đường là trưởng lão chủ sự một phương của Đan Minh, cho dù có ý đồ với ngươi, cũng sẽ không thể có thủ đoạn cứng rắn cướp lấy chứ? Nhiều lắm chỉ là sử dụng chút mưu mẹo, bộ dạng của ngươi giống như đề phòng cướp, rốt cuộc là đang đề phòng ai chứ?
- Ngươi rốt cuộc có hiểu ý của ta hay không?
Tô lão tức giận rống lên một câu.
Phương Lâm ngượng ngùng cười, nói:
- Vãn bối tất nhiên hiểu rõ. Lúc này đường trở về Đan tông, vãn bối sợ rằng không dễ đi.
Nghe vậy, ánh mắt Tô lão lóe lên. Hắn thoáng lộ vẻ kinh ngạc. Hóa ra tiểu tử này vẫn luôn giả vờ ngốc, nhưng thật ra trong lòng lại hiểu rõ ràng hơn ai khác.
Phương Lâm tất nhiên hiểu rõ ràng tình cảnh trước mắt của mình. Lý gia muốn giết mình. Ở Tử Hà tông cũng có người muốn giết mình. Có thể nói là trong ngoài đều gặp phải kẻ địch.
Mạnh Triều Dương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379147/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.