Độc Cô Niệm cũng không đợi Phương Lâm phân phó, rất tự giác lại đi ra mở cửa.
Chỉ thấy một bóng người thiếu niên gầy yếu đứng ở ngoài cửa. Diện mạo của hắn xấu xí, đứng ở nơi đó có vẻ khẩn trương.
- Ngươi là ai?
Độc Cô Niệm lạnh như băng hỏi.
Thiếu niên kia thấy thái độ Độc Cô Niệm như vậy liền bị dọa cho giật mình. Hắn hơi sợ hãi lui về phía sau vài bước, nói:
- Phương Lâm sư huynh ở chỗ này sao?
Trên mặt Độc Cô Niệm lộ ra một tia giảo hoạt, nói:
- Ngươi tìm nhầm chỗ rồi. Phương Lâm không ở đây.
Người thiếu niên kia thoáng ngẩn người ra, sau đó lập tức ôm quyền xin lỗi Độc Cô Niệm, có hơi mất mát xoay người muốn chạy.
Lúc này, Phương Lâm cũng từ trong viện đi ra. Hắn tức giận trừng mắt với Độc Cô Niệm, sau đó nói với người thiếu niên kia:
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?
Thiếu niên liền vội vàng xoay người lại. Khi nhìn thấy Phương Lâm, hắn nhất thời lộ vẻ vui mừng.
- Phương Lâm sư huynh, ta là Trương Tiểu Hải, sư huynh còn nhớ ta không?
Giọng nói của người thiếu niên kia hơi gấp gáp nói.
Phương Lâm nhìn Trương Tiểu Hải này, suy tư một lát. Sau đó hắn đã nhận ra được, khi bản thân mình lúc trước còn là đệ tử Đan Đồng, ngược lại đã cùng người này nói chuyện mấy câu.
Tuy rằng chỉ gặp mặt một lần, nhưng Phương Lâm có trí nhớ vô cùng tốt, vẫn có thể rất nhanh nhớ tới được.
- Trương sư đệ, là ngươi sao.
Phương Lâm nở nụ cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379117/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.