Quả nhiên, thiếu nữ tóc ngắn này chính là Hàn Hiểu Tinh muội muội của Hàn Ngâm Nguyệt, cũng là nữ nhi thứ hai của tông chủ Tử Hà.
Phương Lâm liếc mắt nhìn Hàn Hiểu Tinh. Nàng vẫn rất thản nhiên. Tuy rằng mắt nhìn không thấy, nhưng Phương Lâm vẫn có thể từ trong ánh mắt của nàng, nhìn ra nàng có vài phần không kiên nhẫn.
Hiển nhiên, vị Hàn nhị tiểu thư này cũng không có chờ mong gì về Phương Lâm.
- Cái này... Hai vị đại nhân quang lâm, chỗ của ta thật sự quá loạn, đã để cho hai vị chê cười.
Phương Lâm xấu hổ cười nói.
Hàn Ngâm Nguyệt hoàn toàn không để ý. Hàn Hiểu Tinh nhìn không thấy, càng không có phản ứng với lời Phương Lâm nói.
- Vị này hẳn là tiểu thư của Độc Cô gia? Phương Lâm, ngươi tại sao lại trói nàng lại như vậy?
Hàn Ngâm Nguyệt nhìn Độc Cô Niệm, cảm thấy kinh ngạc nói.
Phương Lâm bĩu môi, nói:
- Nha đầu thối này làm chỗ của ta hỗn loạn, còn đạp hỏng dược liệu của ta. Đây là một ít giáo huấn cho nàng, để cho nàng nhớ lâu.
Độc Cô Niệm trợn trừng mắt về phía Phương Lâm, trong mắt đều là sự bi thương căm phẫn.
Hàn Ngâm Nguyệt lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói:
- Vẫn nên thả nàng ra. Dù sao Độc Cô tiểu thư coi như là khách của Đan tông ta. Ngươi đối xử với nàng như vậy, thật sự không thích hợp.
- Đúng! Nhanh cởi trói cho ta!
Độc Cô Niệm cũng thúc giục.
Vẻ mặt Phương Lâm không tình nguyện đi tới. Nếu không phải Hàn Ngâm Nguyệt mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379107/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.