Chương trước
Chương sau
Độc Cô Niệm trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm vào Phương Lâm, trên mặt đầy vẻ không cam lòng. Nàng không muốn thừa nhận mình đã thất bại, muốn lại so tài cùng Phương Lâm.
Phương Lâm bĩu môi, lười để ý tới nha đầu kia.
Nào ngờ Độc Cô Niệm này tự nhiên thoáng cái vọt tới, muốn từ phía sau ôm lấy Phương Lâm.
- Niệm Niệm, không được càn rỡ!
Trưởng lão Vạn Dược môn kia vội vàng quát lớn, trên mặt có vẻ lo lắng.
Ở đây là nơi nào? Nơi này chính là Đan tông, không phải là Vạn Dược môn. Nếu như làm chuyện gì quá giới hạn ở trên địa bàn của người ta, sợ rằng thậm chí cũng khó có thể đi ra khỏi Đan tông được.
Nhưng vào lúc Độc Cô Niệm đã tới gần Phương Lâm, Phương Lâm cũng không quay đầu lại, bay lên một cước trực tiếp đá vào trên bụng của Độc Cô Niệm.
Độc Cô Niệm lại giống như một cái bao tải rách, thoáng cái bị Phương Lâm đạp bay ra ngoài, chật vật ngã trên mặt đất, che bụng vẻ mặt đau khổ.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, rất nhiều người ở chỗ này đều cảm thấy choáng váng.
- Phương Lâm trái lại thật sự hạ thủ ngoan độc.
- Ra tay quá nặng. Người ta dù sao cũng là cô nương.
- Phương sư huynh quả nhiên là người có cá tính, thật là tấm gương sáng cho thế hệ chúng ta.
...
Một đám đệ tử Đan tông dùng ánh mắt cổ quái nhìn Phương Lâm. Đánh người không có gì đáng nói. Đánh nữ nhân lại không tốt lắm. Nhất là một tiểu cô nương như hoa như ngọc, hắn làm sao có thể xuống tay nặng như vậy?
Người bên phía Vạn Dược môn nhìn thấy Độc Cô Niệm bị Phương Lâm đạp một cước bay ra ngoài, nhất thời điên cuồng. Tất cả đều tức giận gào thét, muốn giáo huấn Phương Lâm một trận.
Nếu không phải có mười mấy trưởng lão Vạn Dược môn ngăn cản, những đệ tử Vạn Dược môn đã sớm xông lên xé nát Phương Lâm.
Sau khi Phương Lâm đạp một cước đá bay Độc Cô Niệm ra, hắn cũng cảm thấy không thích hợp. Trên mặt hắn lộ vẻ lúng túng, muốn qua đỡ Độc Cô Niệm dậy.
- Đứng lại!
Trưởng lão Vạn Dược môn kia lại lập tức nổi giận, ánh mắt lạnh lùng thâm hiểm nhìn Phương Lâm. Trong tay hắn âm thầm có nội kình điên cuồng phun ra.
Trưởng lão Đan tôn vẫn luôn ở bên cạnh nhìn thấy vậy, mắt khẽ híp lại một cái, thần sắc không đổi đứng ở bên cạnh Phương Lâm.
- Dám đả thương thiên kiêu của Vạn Dược môn ta, chuyện này Vạn Dược môn ta tuyệt đối phải lý luận cùng Đan tông các ngươi một hồi!
Trưởng lão Vạn Dược môn này ép xuống kích động muốn ra tay, nổi giận đùng đùng nói. Sau đó hắn lập tức đỡ Độc Cô Niệm đang gần như ngồi xổm trên mặt đất đứng dậy.
Một cước này của Phương Lâm chính là không lưu tình. Nếu như người bình thường trúng phải một cước này, sợ rằng đã lập tức chết.
Cho dù cảnh giới của Độc Cô Niệm cũng không yếu, một cước này vẫn khiến cho nàng đau đến mức ngay cả nói cũng nói không nên lời. Nhưng cũng may thương thế của nàng không tính là nặng.
Trên thạch đài, lão nhân họ Cung và Cổ Đạo Phong hoàn toàn nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng vừa rồi.
Lão nhân họ Cung nhất thời căm tức nhìn Cổ Đạo Phong:
- Cổ thủ tọa, Độc Cô Niệm chính là đệ tử quan trọng nhất của Vạn Dược môn ta, lại bị người của Đan tông các ngươi đả thương. Chuyện này ngươi có phải nên cho ta một công đạo hay không?
Cổ Đạo Phong không nhanh không chậm nhấp một miếng trà:
- Công đạo gì? Không phải đệ tử Vạn Dược môn ngươi động thủ trước sao? Phương Lâm chỉ là bảo vệ bản thân mà thôi. Nếu nói tới công đạo, cũng phải là Vạn Dược môn ngươi cho Đan tông ta một công đạo mới phải.
Cổ Đạo Phong dừng lại một lát, buông chén trà trong tay xuống, ánh mắt trở nên sắc bén:
- Ở trên một mẫu ba phần đất của Đan tông ta còn dám ra tay với đệ tử Đan tông ta, đệ tử của quý môn thực sự quá lớn mật. Chẳng lẽ không để Đan tông ta vào trong mắt sao? Hôm nay nếu không cho chúng ta một công đạo, ta xem Vạn Dược môn các ngươi có người nào có thể đi ra khỏi đây được?
Lời này vừa nói ra, các trưởng lão Đan tông môn dưới thạch đài đều chấn động tâm thần, nhưng đồng thời cũng hiểu ý của Cổ Đạo Phong.
Đây là muốn xé rách da mặt với Vạn Dược môn.
Chỉ có điều tuy rằng chấn động kinh ngạc, nhưng các trưởng lão này cũng rất nghiêm nghị. Lấy Nghiêm Chính Phong dẫn đầu, bảy tám trưởng lão ào ào đi tới trên thạch đài, đứng cùng một chỗ với Cổ Đạo Phong, mơ hồ bao vây lão nhân họ Cung này vào giữa.
Các trưởng lão còn lại liền xông về phía mười mấy trưởng của Vạn Dược môn.
Trong nháy mắt thế cục thay đổi. Trước đó hai bên vẫn còn khách khí với nhau, lúc này lại giương cung bạt kiếm.
Bất luận là đệ tử Đan tông hay đệ tử Vạn Dược môn đều cảm thấy đầu óc không kịp hoạt động. Nhưng rất nhanh, mỗi người bọn họ đều có hành động.
Sắc mặt các đệ tử Vạn Dược môn nghiêm trọng, ở dưới sự phân phó của mười mấy trưởng lão tập trung cùng một chỗ, cảnh giác nhìn các đệ tử Đan tông ở cách đó không xa.
Còn các đệ tử Đan tông lại chậm rãi bao vây về phía đám người Vạn Dược môn.
Luận về số lượng người, bên phía Đan tông tuyệt đối là chiếm ưu thế lớn.
Hơn nữa, nơi này là địa bàn của Đan tông. Nếu xảy ra chuyện gì, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể nhận được sự viện trợ của Võ tông.
Một khi Võ tông tham gia vào, vậy tất cả đám người của Vạn Dược môn nơi đây sợ rằng thật sự không có mấy người có thể đi ra ngoài được.
Phương Lâm đứng ở trên đan đàn, nhìn tình trạng xung quanh hết sức căng thẳng, không khỏi gãi đầu một cái.
Hắn ngược lại không nghĩ tới, mình chỉ đạp Độc Cô Niệm một cước, thế nào lại biến thành như vậy?
Độc Cô Niệm cũng khá hơn một chút. Chỉ có điều nàng dường như không tình thấy tình hình xung quanh, vẫn chỉ nhìn chằm chằm vào Phương Lâm.
- Ta còn muốn so tài với ngươi!
Độc Cô Niệm không chịu buông tha nói.
Phương Lâm cảm thấy đau đầu. Cô nương này bị choáng váng rồi sao? Tại sao nàng không nhìn thử xem bây giờ là tình huống gì?
Nhìn thấy Phương Lâm không nói lời nào, Độc Cô Niệm sốt ruột, đưa tay ra. Ngọn lửa màu đỏ thẫm lại nở rộ ở trong bàn tay của nàng.
- Ta muốn so tài khống chế lửa với ngươi! Ngươi nhất định phải so tài với ta!
Độc Cô Niệm cố chấp nói.
Phương Lâm không nhịn được:
- So tài? So tài cái đầu nàng ấy! Nàng có tin bây giờ ta lập tức giết chết nàng hay không?
Nào ngờ Độc Cô Niệm hoàn toàn không sợ, lạnh giọng nói:
- Nếu như ngươi không chịu so tài với ta, ta sẽ cứ quấn quít lấy ngươi.
Độc Cô Niệm thật sự gặp ma chướng. Từ trước tới nay nàng chưa từng bị thất bại bao giờ, vẫn luôn trưởng thành ở trong sự hâm mộ và ánh mắt kính sợ của mọi người.
Hôm nay bị thua ở trong tay của Phương Lâm khiến cho nàng khó có thể tiếp nhận được. Nàng chỉ một lòng muốn chiến thắng Phương Lâm.
Về phần cục diện giương cung bạt kiếm lúc này, Độc Cô Niệm không quan tâm. Nàng vốn cũng không phải là người của Vạn Dược môn, chẳng qua là tạm ở lại Vạn Dược môn một thời gian mà thôi.
Vạn Dược môn thế nào, nàng căn bản cũng không lưu ý tới.
- Gia tộc Độc Cô ta chính là thế lực đứng đầu Đại Huyền quốc. Nếu như ta ở chỗ này có chuyện gì sơ xuất, Tử Hà tông các ngươi cũng đừng mong sống tốt được.
Độc Cô Niệm bỗng nhiên lên tiếng.
Lời này vừa nói ra, Cổ Đạo Phong trên thạch đài nghe thấy được, nhất thời thần sắc cứng đờ.
- Độc Cô Niệm? Thảo nào. Hóa ra là người của gia tộc Độc Cô.
Giọng nói Cổ Đạo Phong có vài phần kiêng kỵ.
Lão nhân họ Cung bị rất nhiều trưởng lão Đan tông bao vây vào giữa, lại hoàn toàn không hoảng loạn, vẫn bình tĩnh tự nhiên.
- Thế nào? Đây là đạo đãi khách của Cổ lão đệ sao? Hôm nay lão phu ở đây, ngược lại muốn xem thử ai dám đụng đến ta? Đúng rồi, ta còn muốn nói cho Cổ lão đệ biết, trước khi lão phu tới Đan tông của ngươi, đã từng giao hẹn cùng Lý gia của Đại Càn. Lúc này, người của Lý gia chỉ sợ cũng sắp đến dưới sơn môn của Đan tông ngươi.
Lão nhân họ Cung cười lạnh nói.
Mọi người nghe vậy đều biến sắc.
Đám người Đan tông vốn đang có khí thế hung hăng, lúc này lại không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Ngược lại lão nhân họ Cung cùng với đám người Vạn Dược môn lộ ra dáng vẻ không khiếp sợ.
Bối cảnh phía sau một Độc Cô Niệm đã khiến cho Đan tông khó có thể chịu đựng được. Lại thêm một Lý gia thực lực hùng hậu, vậy cho dù là Đan tông và Võ tông cột vào cùng một chỗ, cũng hoàn toàn không đủ nhìn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.