Thân hình Cố Lưu Ly lắc lư một cái, trên mặt hoàn toàn tái nhợt, hai mắt vô thần, giống như mất hồn mất vía.
Còn người thanh niên gầy gò này lại mỉm cười. Dường như hắn hoàn toàn không có gì bất ngờ đối với kết quả như vậy.
- Ha ha ha! Vạn Dược môn chúng ta mới là mạnh nhất!
- Đan tông đã tính là gì? Còn dám so tài với Vạn Dược môn chúng ta sao?
- Ta thấy cũng không cần tiếp tục so tài nữa. Hai trận sau, Đan tông trực tiếp chịu thua đi.
...
Phía bên Vạn Dược môn, một đám đệ tử Vạn Dược môn đều la ầm lên. Bọn họ nhìn đám người Đan tông, trên mặt đầy vẻ đắc ý và khinh miệt.
Đám người Đan tông vô cùng phẫn nộ, không ngừng đáp trả. Nhưng trận đầu thất bại, khiến cho bọn họ đáp trả thế nào, cũng có vẻ yếu ớt không có lực.
Các vị trưởng lão Đan tông đưa mắt nhìn nhau. Tuy rằng bọn họ đã nghĩ trận đầu có thể sẽ thua, nhưng thật sự đến lúc này, trong lòng bọn họ vẫn rất khó chịu.
- Ôi, Lưu Ly hài tử này thua không oan. Đối thủ có kiến thức cơ bản càng vững chắc hơn nàng, không có gì để nói.
Một bà lão lắc đầu thở dài nói. Nàng là ân sư truyền dạy cho Cố Lưu Ly.
- Nhưng thua trận này đã công kích sĩ khí của Đan tông ta thật sự quá lớn.
Một vị trưởng lão khác có phần không cam lòng, nói.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, trận đầu này thua, hai trận tiếp theo sẽ không có bất kỳ đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379088/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.