- Nghiêm trưởng lão nói rất phải. Ở trước vinh nhục của một tông, chuyện Phương Lâm phạm phải quả thật có thể bỏ qua.
- Mong rằng thủ tọa quyết đoán anh minh, để cho Phương Lâm này lấy thân mang tội lại lập công lao cho Đan tông ta.
- Nếu không có Phương Lâm, Đan tông ta tất nhiên sẽ thua một trận.
...
Hết trưởng lão này tới trưởng lão khác đứng dậy cho rằng nên để Phương Lâm xuất chiến. Ngay cả những trưởng lão trung lập cũng tỏ thái độ này.
Chỉ có đám người Triệu Đăng Minh còn đang liều chết kiên trì, làm ra các loại quấy nhiễu không muốn để cho Phương Lâm sớm rời khỏi Trấn Yêu động.
Mà quyền quyết định cuối cùng vẫn ở trong tay Cổ Đạo Phong.
Nếu như Cổ Đạo Phong không để ý tới nhiều trưởng lão như vậy thỉnh cầu, cố ý không cho Phương Lâm xuất chiến, như vậy cho dù mọi người nói nhiều hơn nữa, cũng vô dụng.
Cổ Đạo Phong im lặng một lúc lâu, cuối cùng nói:
- Nếu các vị coi trọng Phương Lâm như vậy, bản tọa sẽ để cho hắn tạm thời rời khỏi Trấn Yêu động, lấy thân mang tội xuất chiến Vạn Dược môn. Nếu như hắn thắng, thì sẽ không cần tiếp tục trở lại Trấn Yêu động. Còn nếu như thua, vậy hai tội đều phải phạt.
Hắn vừa nói ra lời này, trong lòng đám trưởng lão Mộc Yến, Mạnh Vô Ưu đều có vài phần tức giận. Ngay cả Nghiêm Chính Phong cũng hiếm có một lần lộ ra thần sắc khó coi.
Đám người Triệu Đăng Minh lộ ra nụ cười lạnh. Tuy rằng Phương Lâm tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379081/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.