- Sợ rằng đoạn đường cuối cùng này không dễ đi. Thứ ta chuẩn bị hẳn cũng nên phát huy tác dụng.
Phương Lâm xoa cằm, thầm nói.
Mọi người nghỉ ngơi một hồi, lại bắt đầu bàn bạc lộ trình tiếp theo nên đi như thế nào.
Lên đỉnh không là chuyện dễ dàng gì. Mỗi lần người lên đỉnh đều phải trải qua chém giết tàn khốc cùng yêu thú mới đi tới tới cuối cùng.
Trong mọi người ở đây, chỉ có Phương Lâm có thực lực lên đỉnh. Những người khác có thể đi đến nơi đây, đã coi như đốt hương thơm.
Tất nhiên bọn họ có thể tiếp tục đi theo Phương Lâm, nhưng sẽ phải đối mặt với yêu thú càng hung ác hơn, cũng sẽ trở thành gánh nặng cho Phương Lâm.
Về điểm này, mọi người bao gồm cả Hứa Sơn Cao đều hiểu rất rõ ràng.
Thật ra sau khi qua giữa sườn núi, bọn họ đã trở thành gánh nặng cho Phương Lâm.
Tuy rằng Phương Lâm không nói gì, nhưng đám người Hứa Sơn Cao cũng tự hiểu lấy mình, cũng đến lúc bọn họ biết khó mà lui không làm gánh nặng nữa.
- Phương sư huynh, đoạn đường tiếp theo, chúng ta không đi theo sư huynh nữa, để tránh vướng chân vướng tay.
Hứa Sơn Cao cười nói với Phương Lâm.
Phương Lâm khẽ nhíu mày, nói:
- Ta có thể dẫn các ngươi cùng đi lên trên.
Hứa Sơn Cao còn chưa nói chuyện, một thanh niên khác đã mở miệng nói:
- Chúng ta cũng muốn cùng Phương sư huynh đi lên đỉnh. Nhưng chúng ta chỉ có chút bản lĩnh này, lại đi theo Phương sư huynh nữa, sợ rằng sẽ liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379066/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.