Bên ngoài Tầm Dược phong, Vạn trưởng lão cùng hai vị trưởng lão khác đang ngồi ở trong đình cổ, vừa cười vừa nói chuyện với nhau.
- Lần này Tầm Dược phong mở ra, hẳn phải có không ít đệ tử có thể tìm được dược liệu tốt.
Nam tử trung niên có khuôn mặt vàng vọt nói với hai người.
Vạn trưởng lão gật đầu, nói:
- Lần trước khi Tầm Dược phong mở ra, chúng ta phát hiện có không ít dược liệu thượng hạng ở bên trong. Nhưng phải xem những đệ tử này có thể tìm được hay không?
Một vị Cao trưởng lão khác uống một hớp rượu, nói:
- Sợ rằng những đệ tử này mắt mũi vụng về, có dược liệu tốt ở ngay trước mắt cũng không thể phát hiện ra được.
Ba người đang nói chuyện, chợt nhíu mày. Bọn họ cùng nhìn về phía ngoài Tầm Dược phong.
Chỉ thấy một luồng ánh sáng trắng từ trong núi lao ra, rơi vào dưới chân núi.
- Lúc này mới mở ra được nửa ngày, tại sao đã có người đi ra? Như vậy cũng quá nhanh đi!
Vạn trưởng lão hơi kinh ngạc nói.
Hai người khác đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên cũng cảm thấy bất ngờ.
Ánh sáng trắng tiêu tan. Chỉ thấy Khang Lộc vẻ mặt chán nản ngồi co quắp dưới đất. Hắn đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, thần sắc mờ mịt.
- Không ngờ là Khang Lộc! Tại sao hắn lại đi ra nhanh như vậy?
Ba người nhìn thấy Khang Lộc càng giật mình không thôi. Nhất là Cao trưởng lão, sắc mặt có phần khó coi.
Ba người lập tức đi tới bên cạnh Khang Lộc. Chỉ thấy giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379057/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.