- Hoàn toàn là nói bậy! Bản tọa ở đây, sao có thể để cho ngươi nói xấu nhi tử của ta!
Viên Tam Bình phẫn nộ quát, trong lòng cũng mơ hồ lo lắng. Lời nói này của Phương Lâm có lực sát thương quá lớn. May là không có chứng cứ gì, bằng không một khi bị chứng minh là sự thực, vậy cho dù mình ra sức che chở, Viên Ba cũng chạy không thoát bị phạt nặng.
- Phương Lâm, không có chứng cứ, không nên mở miệng nói bậy!
Một trưởng lão khác cũng lớn tiếng quát tháo.
Viên Ba hừ một tiếng, vẫn là vẻ mặt dửng dưng như không. Cho dù hắn từng nói qua những câu nói này, nhưng vậy thì thế nào? Hiện tại ai có thể chứng minh mình từng nói lời này?
Tuy rằng ở đây có không ít người cũng nghe được lời mình kêu gào mấy ngày nay, nhưng Viên Ba không tin những người này chỉ vì một Phương Lâm, lại dám đứng ra làm chứng chống lại mình.
Nhưng không như hắn mong muốn, chỉ thấy trong đám người có một người đứng ra, cầm vật trong tay cao giọng nói:
- Chỗ đệ tử có chứng cứ chứng minh mấy ngày qua Viên Ba nói như vậy!
Xôn xao!
Một hòn đá kích thích lên sóng lớn ngập trời. Mọi người lập tức nhìn về phía người này. Khi tập trung nhìn lại, không phải ai khác, chính là Hứa Sơn Cao.
Phương Lâm thoáng ngẩn người ra, sau đó lập tức nở nụ cười.
Hứa Sơn Cao bị mọi người nhìn kỹ. Trong những ánh mắt này có ngạc nhiên nghi ngờ, có hờ hững, có ý không tốt.
Hứa Sơn Cao chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379033/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.