Nhìn thấy Phương Lâm thoải mái đáp ứng như vậy, mọi người đều sửng sốt. Ánh mắt Lư Cửu Hà chớp động, có phần bất ngờ.
Nhưng Khang Lộc không có suy nghĩ nhiều như vậy. Lúc này hắn không kịp chờ đợi muốn ở trên người Phương Lâm phát tiết ra phẫn nộ mình tích tụ trong nhiều ngày nay.
Ngay lập tức, Khang Lộc trực tiếp đi tới một chỗ trống trải trong viện, cười gằn nói với Phương Lâm:
- Phương sư đệ, đi đến đây.
Mặt Phương Lâm mỉm cười, chậm rãi đi tới trước mặt Khang Lộc. Đám người Lư Cửu Hà lại đứng ở cách đó không xa.
Lư Cửu Hà mở miệng nói:
- Chẳng qua là sư huynh đệ luận bàn với nhau, không tổn thương hòa khí, điểm đến thì ngừng. Các ngươi đã hiểu rõ chưa?
Phương Lâm gật đầu, nói:
- Tất nhiên hiểu rõ.
Khang Lộc lại cười hì hì, nhìn Phương Lâm giống như nhìn một con mồi, nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ không đả thương đến Phương sư đệ.
Tuy nói như vậy, nhưng Khang Lộc không dự tính sẽ hạ thủ lưu tình.
- Đã như vậy, các ngươi liền bắt đầu đi.
Lư Cửu Hà nói.
Khang Lộc sớm chờ những lời này. Lư Cửu Hà còn chưa nói dứt lời, hắn lại muốn xông về phía Phương Lâm.
- Hãy khoan đã!
Đúng lúc này, Phương Lâm đột nhiên nói.
Nhất thời thân hình Khang Lộc thoáng dừng lại, trên mặt có phần tức giận, nói:
- Phương Lâm, chẳng lẽ ngươi sợ rồi? Muốn lâm trận lùi bước sao?
Lư Cửu Hà cũng nhăn mày lại, không vui nói:
- Phương sư đệ, ngươi làm vậy là có ý gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379016/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.