Đồng tử Thường Lục run lên rồi trở nên sâu thẳm.
Yết hầu anh lên xuống một cái, giơ tay nắm ót Đình Nhiễm ngửa đầu hôn lên môi cậu.
Đình Nhiễm cảm giác được lưỡi Thường Lục đang nhẹ nhàng tách mở khớp hàm cậu, vừa tham lam vừa kiềm chế cướp lấy hơi thở của cậu. Đình Nhiễm đón hùa động tác của anh, đôi môi khẽ mở ra như một con trai đang tò mò với thế giới bên ngoài, lẳng lặng mở ra khe hở nhỏ, để lộ thịt trai mềm mại bên trong.
"Ưm.."
Đình Nhiễm bị hôn đến tê dại cả người, cả cơ thể lẫn linh hồn đều bị đầu lưỡi kia điều khiển, tuỳ anh liếm láp, tuỳ anh hôn mút. Đầu cậu trống rỗng chẳng thể tự hỏi, chỉ còn lại cảm giác sung sướng lâng lâng.
Thường Lục cảm giác được Đình Nhiễm đã dần quen, động tác hôn lưỡi của anh càng lúc càng sâu, càng lúc càng mạnh mẽ. Tựa như gió bão lốc xoáy cuốn vỡ thành trì trong khoang miệng cậu.
Đình Nhiễm bị hôn đến ứa nước mắt, lỗ sáo trên quy đầu cũng mở ra phun dịch nhầy liên tục. Cả cơ thể như bị nước bọt của Thường Lục làm mềm ra, đuôi mắt ửng đỏ như một cánh hoa hồng quyến rũ.
Thường Lục dừng lại, khẽ hôn lên khoé mắt Đình Nhiễm. Đình Nhiễm vẫn chưa thể tỉnh táo, hai mắt mơ màng, đầu lưỡi hơi đưa ra bên ngoài tựa như không thể rút vào nữa.
Một giây sau, Thường Lục vùi đầu hôn lên cổ Đình Nhiễm, anh nhẹ nhàng gặm cắn cổ cậu, một đường hôn mút dọc theo cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-ca-phe/2972085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.