Edit: Amelia
Beta: Jessie
Bốn giờ sáng, Lâm Dã đăng một tin vào vòng bạn bè: Tôi đã trở về.
Tại thành phố Giang.
Anh để di động lên đầu giường, tắt đèn kéo chăn che mặt.
Hai năm trước rời đi, Weibo nộp cho công ty, không đăng nhập Wechat, anh trở thành kẻ mất tích.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mơ, anh chợt nghe tiếng chuông điện thoại. Điện thoại im bặt hai năm, trong nháy mắt vang lên khiến cho Lâm Dã có hơi không phân biệt được đâu là mơ, đâu là hiện thực.
Lâm Dã bỗng nhiên ngồi dậy, bên trong căn phòng một mảnh tối đen. Chuông điện thoại liên tục vang lên, anh bực bội xoa mặt một cái, mở đèn ngủ cầm điện thoại lên, nhìn màn hình thấy người gọi là Giang Húc. Thở ra một hơi, thả lỏng tâm trạng dựa vào đầu giường nghe điện thoại, “Tôi là Lâm Dã.”
“Cậu về Giang Thành rồi?”
“Ừ.” Lâm Dã chưa tỉnh hẳn, giọng nói mang theo giọng mũi khàn khàn.
“Tay cậu bây giờ thế nào?”
Lâm Dã duỗi cánh tay mảnh khảnh mò tới hộp thuốc lá trên tủ đầu giường, khịt mũi, ngậm lấy điếu thuốc. Trong phòng ánh đèn không sáng lắm, rọi vào Lâm Dã làm cho làn da tái nhợt càng thêm không khỏe mạnh. Bật lửa kêu giòn tan, ngọn lửa màu xanh cuốn lên điếu thuốc cháy sáng đẹp đẽ.
“Ừ.” Anh lại lên tiếng, khói đi vào phổi, lập tức biến anh thành quỷ ho. Trong cơn ho khan, anh nhìn tên trên màn hình điện thoại, Giang Húc, bắt đầu nhớ lại người này.
“Ừ là còn có thể đấu không?” Giang Húc nói, “Cậu bớt hút thuốc đi.”
“Không sao.” Lâm Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dia-sung-ai/465043/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.