Anh ngước mắt nhìn sang thì thấy Giang Tước Nhi đang không mặc đồ ngồi bên cạnh anh, còn dùng bàn tay mềm mại ấm áp mịn màng đặt lên trên mặt anh.
Khoảnh khắc hai người nhìn nhau, Triệu Lâm có thể nhìn thấy toàn bộ thân thể cô ta.
Hô hấp của anh bỗng nhiên trở nên dồn dập.
Thấy dáng vẻ này của anh, đôi mắt Giang Tước Nhi sáng ngời, chứa đầy dụ dỗ và nhiệt tình vừa phải.
Thật sự là một người khác hoàn toàn!
Triệu Lâm có chút không thích ứng với sự tương phản cực kì lớn của cô ta. Hơn nữa, anh cảm thấy thân thể của mình...
Có chút xao động!
Đây là chuyện bình thường. Anh mới hơn hai mươi tuổi, đang ở cái tuổi tinh lực tràn đầy.
Giang Tước Nhi thấy Triệu Lâm không đáp thì nói tiếp với giọng điệu quyến rũ.
“Anh biết chúng ta có hôn thư hay không?” Giang Tước Nhi hỏi.
“Biết.” Triệu Lâm gật đầu.
“Trước khi gặp anh, từng có rất nhiều người thích tôi, đàn ông, phụ nữ, đủ loại người hết. Có điều... tôi chỉ chấp nhận phụ nữ chịu nghe lời tôi thôi. Anh biết tại sao không?” Giang Tước Nhi nhẹ giọng hỏi.
Triệu Lâm nhéo nhéo giữa mày, nhắm mắt lại, có chút khó chịu.
“Bởi vì tôi là vị hôn thê của anh. Trước khi hoàn thành hôn ước, thân thể của tôi chỉ có thể thuộc về anh thôi.” Dứt lời, Giang Tước Nhi từ từ đứng dậy, tự nhiên mà cởi hai nút váy ngủ màu trắng trên người mình.
Chiếc váy ngủ màu trắng kia cứ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-long-y/3403545/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.