“Mau qua đây!”. “Cô nhìn kìa, biết kia là ai không? Anh ta chính là chồng của chị Giai Kỳ đó!”, “Thật vậy á? nhìn bộ dạng keo kiệt, nghèo khó của anh ta kìa. Chỉ là chiếc xe điện nát mà anh ta đau lòng thành bộ dạng như thế, vậy thì một đôi Mộng Như Ý 300 triệu thì đủ anh ta kiếm mấy đời”. “Thật là có lỗi với chị Giai Kỳ quá! Mau đi lên đi làm đi, mau!”.
Mặc kệ những lời chế giễu bên tai, Lăng Thành vừa ngân nga điệu nhạc dân gian, vừa đi về nhà. Một lát nữa phải đến buổi hẹn họp mặt lớp cấp ba, anh ta phải về nhà nhanh để thay quần áo. Tâm trạng vốn đang rất tốt đẹp, thế mà vừa bước chân đến nhà, khi anh ta mở cửa ra đã liền nhìn thấy bà Tịnh Lâm ngồi trên ghế sô pha, ngồi vắt chân trái lên chân phải khẽ rung đùi, bà ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lăng Thành và nói: “Lăng Thành, Cậu về thật đúng lúc đó, cậu mau bước tới đâu cho tôi”. “Lăng Thành, cậu hãy dọn dẹp đồ đạc của cậu đi, rồi ngày mai đến đem giấy ly hôn đến tòa án xác nhận, tiếp đó là cậu hãy dọn ra ngoài đi” Tịnh Lâm lạnh lùng nói.
“Kìa mẹ, nhưng con... nhưng con là thật tâm yêu Giai Kỳ”, Lăng Thành cúi đầu xuống nói.
Ba năm sống chung nhà, chắc chắn Lăng Thành đã nảy sinh tình cảm với Giai Kỳ. Nghe thấy những lời này, Tịnh Lâm cáu giận vỗ cái vào bàn, đứng dậy đi về phía Lăng Thành và nói: “Cậu yêu con gái tôi ư? Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/3096445/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.