“Chị Giai Kỳ, cũng sắp đến ngày lễ tình nhân rồi đó, nếu như có thể có trong tay một bộ Thiên Tứ Ái Linh, thì là quá vừa ý luôn đó!” Hân Hân nhìn về hướng Giai Kỳ nói.
“Em đó, em cứ ở đó mà mơ mộng đi!”, Giai Kỳ cười một tiếp rồi nói.
Bây giờ Thiên Tứ Ái Linh, đã là thứ có tiền cũng chẳng mua được nữa rồi, cả thế giới số lượng chỉ giới hạn 520 bộ, đoán trừng bây giờ đã bj tránh mua không còn nữa rồi, người nào có thể mua được chắc cũng phải là người nhà giàu có quyền thế, có quan hệ rộng. Với mức giàu có tầm trung như nhà họ Tống thì căn bản là không có cơ hội để mua.
“Được rồi, được rồi....” Giai Kỳ cười một tiếng rồi tiếp tục nói: “Đi cùng chị mua vài bộ đồ mới đi, sắp đến ngày mừng thọ của bà nội rồi, đến lúc đó cũng phải ăn mặc tử tế chút, không thể để mất mặt được”. Hân Hân khẽ gật gật gật đầu, khoác lấy cánh tay nhỏ của Giai Kỳ, cả hai cùng đi vào một cửa hàng.
Ngày thứ hai, tại công ty Hoa Ngưu, Lăng Thành tỉnh dậy trên ghế sô pha trong phòng làm việc của tổng giám đốc. Đêm qua sau khi anh ta uống rượu xong cũng đã là hai giờ sáng rồi, nên anh ta không về nhà nữa và ngủ trực tiếp ở công ty luôn. Anh ta vừa tỉnh dậy thì tiếng chuông điện thoại réo liên hồi như đánh trận, hóa ra ra là âm thanh báo tin nhắn đến, mở ra xem thì đó tin nhắn từ mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/3096426/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.