Nửa giờ sau, trong nhà Hạc Hiên.
“Có ai không!” Tịnh Lâm lớn tiếng kêu trong tuyệt vọng! Bà nằm mơ giữa ban ngày cũng không nghĩ đến, người mà trong lòng bà bấy lâu nay luôn coi là con rẻ tốt, vậy mà lại có thể làm ra loại chuyện như thế này! Lúc này hai người đều bị trói.
“Xuỵt.” Hạc Hiên đặt ngón tay ở bên miệng, ra hiệu không được lớn tiếng, rồi cười híp mắt nói: “Đừng kêu nữa, có kêu rát họng cũng không có người nghe thấy đâu. Độ dày bức tường trong nhà của tôi, là gấp ba lần so với nhà bình thường. Đừng có tốn sức lực làm gì.”
Tịnh Lâm nắm chặt nắm đấm, con mắt đỏ ngầu : “Hạc Hiên, cậu đừng có mà làm liều, cậu còn trẻ tuổi, tương lai còn sang lạng, đừng vì một phút nông nổi mà tự tay hủy hoại đi tiền đồ của mình!”
“Bà câm miệng lại cho tôi!” Hạc Hiên đi qua túm lấy tóc của Tịnh Lâm: “Tự hủy tương lai? Tôi nói thật cho hai người biết, tiền đồ của tôi đã sớm bị hủy hoại rồi! Tôi lặn lội ngần ấy năm, mãi mới có thể tạo dựng được cơ ngơi của riêng mình vậy mà nhà họ Lăng lại đuổi tôi ra ngỏi công ty!”
“Anh.. Anh nói cái gì?” Giai Kỳ giật mình: “Đuổi anh ra khỏi công ty? Anh không phải là vì mua đôi giày Mộng Như Ý mới bán công ty đi sao?”
“Ha ha ha!”Hạc Hiên lập tức bật cười, chậm rãi từ trên giường đứng lên: “Chuyện đó nói ra ma quỷ cũng chẳng tin được?Tôi bán cả công ty chỉ vì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481482/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.