Mấy phút sau, tại một cái quầy ăn vặt Lạc Doanh tìm được Lăng Thành. “Anh Lăng Thành, quán lý Hàn của chúng tôi mời anh đi một chuyến.” Đứng trước mặt Lăng Thành Lạc Doanh đổ đầy mồ hôi, giọng hớt hải nói. Cô ta thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc là vì cớ gì mà Hàn Băng lại đột nhiên lùng sục tìm bằng đuọc anh ta về.
Lăng Thành ung dung ngồi ăn một chuỗi thịt xiên nướng, thản nhiên nói: “Trước đó, thời điểm các cô đuổi tôi đi, không phải rất sung sướng sao? Bây giờ lại mời tôi trở về? Coi tôi là cái gì chứ?”
Lạc Doanh cuống quýt như muốn khóc lên: “Anh Lăng Thành trước đó là tôi đã sai, là thái độ của tôi không tốt, nếu như anh không trở về, tôi sẽ bị đuổi việc mất” Lạc Doanh cắn thật chặt môi, phía trước chính cô ta là người xem Lăng Thành, nhưng bây giờ, lại phải cầu xin anh ta.
Mắt nhìn lấy cô ta sắp khóc thật, Lăng Thành thở một hơi dài: “Vậy được rồi.” Mấy phút sau, Lạc Doanh cuối cùng cũng mời được Lăng Thành quay trở lại của hàng.
“Giám đốc Lăng!” Vừa nhìn thấy Lăng Thành đi vào, Hàn Băng nhanh chóng cười theo chào đón. Lăng Thành nghênh ngang ngồi ở trên ghế so pha , liếc nhìn anh ta một cái, thản nhiên nói: “Mọi người đều nói anh là một người trở mặt nhanh như trở bàn tay, quả không sai, anh cũng cũng khiến tôi hơi ngạc nhiên đó! Như thế nào? Anh mời tôi về để làm gì? Muốn sỉ nhục tôi thêm lần nữa sao?”
Hàn Băng sắc thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481470/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.