Nhìn thấy Lăng Thành nhẹ nhàng gật đầu, Y Nguyệt quay về phía bà cụ nhàn nhạt mở miệng: “Vậy cứ như vậy đi.”
Thấy Y Nguyệt chấp nhận, bà cụ trong lòng thả lỏng một chút. Chỉ cần Y Nguyệt không truy cứu nữa, vậy thì dễ làm rồi. Nhưng mà đúng vào lúc này, Y Nguyệt đột nhiên đổi lời: “Chuyện này coi như bỏ qua, có điều tôi có một điều kiện!” “Cô Nguyệt cứ nói!” Bà cụ không hề nghĩ ngợi đáp lại. Y Nguyệt đi qua, đứng lại bên cạnh Giai Kỳ, nhìn một vòng đám người chung quanh, chậm rãi nói: “Từ hôm nay trở đi, công tác bồi dưỡng cùng những công việc khác sau này của tôi đều do cô Giai Kỳ quản lý, không cần những người khác trong nhà họ Tống mấy người nhúng tay, tôi chỉ tin tưởng một mình cô ấy thôi. Hiểu chưa?”
Gì cơ? Nghe nói như thế, tất cả mọi người lại một lần nữa trợn tròn mắt. Y Nguyệt nói như vậy, đồng nghĩa với việc đem toàn quyền phó thác cho Giai Kỳ, không có chuyện của người khác nữa rồi , cho dù là bà cụ cũng không tư cách tham dự vào.
“Được, được, cô Nguyệt đã nói như vậy rồi, nhà họ Tống chúng tôi đương nhiên ủng hộ.” Cho dù trong lòng bà cụ rất không tình nguyện, nhưng cũng không có biện pháp khác, không thể làm gì khác hơn là chịu đựng cay đắng trong lòng, cười gật đầu. Nhất thời, nhìn thấy bà cụ đồng ý, mấy người trẻ tuổi trong nhà họ Tống ánh mắt nhìn về phía Giai Kỳ đều không che giấu được hâm mộ. Cho dù hình tượng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481455/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.