Cùng lúc đó, Tiêu Diệu Vân cùng Tống An Nhiên đều cảm thấy chân nhũn ra! Hắn ta làm sao có thể giám định món đồ cổ trong tin đồn kia được? Nhìn thấy Tiêu Thanh Sơn đầy mặt kích động, hai cô gái làm sao có thể nghi ngờ được nữa?
“Haizz, nói nhiều như vậy, mấy người rốt cuộc có muốn mua hay không vậy?” Lúc này, gã đầu trọc vẫn luôn ở bên cạnh chờ câu trả lời của Tiêu Thanh Sơn đã hơi mất kiên nhẫn rồi. Lăng Thành âm thầm nở nụ cười. Cái tên này, chỉ sợ là người ngoài nghề, mang theo một cái bảo vật vô giá tới Cổ Vận Các mà lại chỉ cần 50 triệu? Lại nghĩ tới dưới đáy bình sứ, vừa rồi anh phát hiện ra vết bùn đất còn lưu lại, đây chính là món cổ vật vừa mới được khai quật ra đó, gã trọc đầu này có vấn đề. Cái bình này gã từ đâu mà có được? Lăng Thành nhíu chặt lông mày.
“Mua, mua!” Gã đầu trọc vừa mới nói xong, Tiêu Thanh Sơn đã liên tiếp gật đầu, tựa hồ sợ đầu trọc đổi ý. Sau đó quay đầu sang phía Vương Bình hô lên: “Nhanh, nhanh trả tiền cho ngài đây!” Nói xong bèn thận trọng nâng bình sứ lên, bảo Tiêu Diệu Vân lấy ra một cái rương rồi cất kỹ.
Giờ phút này, mấy ông chủ tiệm đồ cổ gương mặt đầy vẻ hâm mộ. Cùng lúc đó, ánh mắt nhìn Lăng Thành rõ ràng cũng không giống lúc trước nữa. Tên nhóc này giấu nghề sâu thật đó. Vương Bình giao xong tiền, đầu trọc lấy điện thoại ra kiểm tra tài khoản, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481451/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.