Trong hộp là một sợi dây chuyền sặc sỡ loá mắt. Trên dây chuyền khảm mấy viên đá quý, lớn chừng quả trứng bồ câu, dưới ánh đèn chiếu sáng phát ra ánh sáng chói mắt. Chiếc váy dài mà Mã Anh nhận được kia, phía trên khảm kim cương vụn cùng đá quý, so sánh với cái này, thực sự chỉ là hạt cát!
Mọi người đều không phải là đồ đần, chỉ dựa vào kích thước lớn nhỏ của đá quý cũng đã có thể nhìn ra, hai món đồ này cái nào nhẹ cái nào nặng. Có điều… “Đá quý lớn như vậy, một viên ít nhất cũng phải mấy trăm triệu đúng không? Vậy sợi dây chuyền này, chẳng phải là trị giá hơn 1 tỷ à?” “Cậu ta á? Làm sao cậu ta có thể đưa ra món quà quý giá như vậy được? Làm sao có thể?” “Không sai, tôi cảm thấy cái này là giả.”
Trong khi mấy người chung quanh không ngừng chất vấn, Trương Đào cảm giác đầu óc trống rỗng. Người khác nhìn không ra, nhưng làm sao Trương Đào lại nhìn không ra chứ? Tập đoàn Thiên Nghiệp mà hắn đang làm việc cũng kinh doanh châu báu. Đá quý trên sợi dây chuyền trước mắt, bất kể là độ sáng bóng hay là độ tinh khiết cũng không giống đồ giả, thậm chí phẩm chất tựa hồ còn cao hơn rất nhiều so với những viên đá quý trước kia hắn ta từng thấy! Anh ta không phải chỉ là một thằng con rể ở rể thôi sao? Sao có thể.... Sao có thể lấy ra món quà quý giá như vậy?
Đúng lúc này, Tịnh Lâm cũng dần dần lấy lại tinh thần, phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481429/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.