Cô cứ như vậy bị trục xuất khỏi Tống Gia sao? Trong lòng cô trở nên nguội lạnh! Giờ phút này, Giai Kỳ mới biết được cái gì gọi là trong lòng nguội lạnh. Lời bà nội nói như đập mạnh vào lồng ngực của cô. Nước mắt vờn quanh trong hốc mắt, Giai Kỳ chỉ cảm thấy toàn thân mất hết sức lực, cô cầm lấy túi xách, bước nhanh ra khỏi công ty, nước mắt ào ào rơi xuống.
Buổi chiều hôm sau, Giai Kỳ ngồi ở trên ghế sa lon, hai mắt khóc đến đỏ bừng. “Vậy phải làm sao bây giờ, ngày tháng sau này làm sao mà sống bây giờ.” Tịnh Lâm ngồi ở một bên thở dài một hơi nói. “Mẹ, mẹ đừng vội, con sẽ nghĩ cách kiếm tiền.” Giai Kỳ nói khẽ.
“Kiếm tiền, nghĩ cách kiếm tiền?” Tịnh Lâm sốt ruột không chịu được: “Con có sở trường gì à, bây giờ kiếm tiền nói nghe thì dễ. Tiền lương mỗi tháng ba, bốn triệu thì đủ làm cái gì chứ!”
Đúng vậy... Ba, bốn triệu tiền lương, đủ làm cái gì chứ... Trước đây Lăng Thành đã nhắc nhở cô, khuyên cô không được đưa cổ phần cho bà nội, chính cô lại không nghe, bây giờ hối hận cũng đã muộn...
Đinh đinh... Cũng chính vào lúc này, điện thoại của cô kêu lên. Là tin tức gợi ý ở trên mạng: Người đẹp sinh sau năm 1990, live stream trực tiếp thu nhập một tháng 500 triệu.
.....
Công ty Hoa Ngưu, trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Hô! Lăng Thành thở phào một hơi, buông quyển Vô Cực Đan Thuật trong tay xuống, sắc mặt vô cùng hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481325/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.