Nếu như mấy nữ đệ tử này của Phái Nga Mi ở lại Lăng Gia, nói không chừng hắn sẽ có cơ hội âu yếm người đẹp. Lăng Nghệ nghĩ thầm.
Nghe thấy lời Lăng Nghệ nói, Trần Vân đứng phía sau hắn bèn lặng lẽ kéo hắn một cái, thấp giọng chất vấn: “Anh háo hức như vậy làm gì? Có phải trong lòng lại đang có ý đồ gì hay không?”
Trần Vân vô cùng rõ ràng, ông chồng của cô cực kỳ háo sắc, bằng không cũng sẽ không làm nhục Trương Giai Giai. Cái thứ đàn ông không có tương lai này, chắc chắn là thấy Diệu Duyên sư thái xinh đẹp quá nên mới nảy ra chủ ý xấu.
Lăng Nghệ ra vẻ đàng hoàng nói: “Anh thì có ý đồ gì chứ, chỉ là thấy đệ tử Phái Nga Mi không có chỗ ở cho nên đồng cảm với bọn họ thôi.” Trần Vân trừng mắt liếc hắn một cái, không nói gì nữa.
Lăng lão gia tử xua tay, quay vè phía Diệu Duyên sư thái cười nói: “Được thôi, mấy nữ đệ tử Phái Nga Mi có thể ở lại Lăng Gia chúng tôi. Lục Đại Phái đồng tâm hiệp lực, vốn đã thân như người một nhà, sao tôi có thể không đồng ý được chứ? Dù sao thì phòng ốc trong Lăng Gia chúng tôi rất nhiều.”
Người ta cũng đã tìm đến tận cửa rồi, ông chỉ còn cách đồng ý.
Diệu Duyên sư thái rất vui mừng, môi đỏ hơi hơi nhếch lên: “Đa tạ Lăng lão tiên sinh.”
...
Tại Đông Lâu Lạc Hải.
Các thành viên trong lớp đã đến đông đủ, Doãn Chính lớn tiếng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481240/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.