Lăng Thành cười cười, không nói gì, ba năm rồi, anh sớm đã quen rồi.
Thấy anh không nói gì, Tịnh Lâm càng mắng càng dữ dội: "Anh còn cười được à, còn không biết xấu hổ sao? Đầu óc tôi đúng là bị ngập nước rồi, tại sao lại đồng ý gả con gái cho anh cơ chứ, nhìn con rể của người khác, đều là nhân trung long phượng, anh nhìn lại anh xem! Nếu như anh kiếm được 35 triệu một tháng, thì đâu đến nỗi tôi phải bán biệt thự đi chứ, đúng là vô dụng.”
Nghe vậy, Giai Kỳ không chịu nổi nữa, cắn môi, nhẹ nhàng kéo Tịnh Lâm: "Mẹ, mẹ đừng mắng Lăng Thành..."
Tịnh Lâm tức giận, thoát khỏi tay Giai Kỳ: "Giai Kỳ, con sao thế? Đời này con nhận định tên phế vật này rồi đúng không? Mẹ không quan tâm, ngày mai con phải li hôn với anh ta. "
Gia đình riêng của bà ta trở nên như bây giờ, tất cả là do anh hại.
Nhiều người bên cạnh cũng nhìn Lăng Thành lắc đầu. Họ đã nghe Tịnh Lâm nói rằng con rể này vô dụng.
Giai Kỳ cắn môi, nhanh chóng chuyển chủ đề: "Mẹ, làm sao mẹ có thể tin tưởng những công ty quản lý tài chính này được hứ..."
Đầu tư 35 triệu và cho lãi suất 1 triệu 750 nghìn trong bảy ngày là một lời nói dối.
Lăng Thành ở bên thở dài, có thể nghe được, công ty tài chính Tịnh Lâm nói nhất định là kẻ lừa đảo, hơn nữa, chắc chắn là có thế lực chống lưng.
Nếu không thì, cũng không dám lừa gạt tiền công khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-con-re/2481139/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.