Tịnh Nhạc bị trói chặt lại, chỉ thấy đầu óc đau đớn dữ dội, lúc tỉnh lại liền phát hiện mình từ bao giờ đã nằm dưới mặt đất, phía trên mưa to dữ dội trút xuống lưng, bên tai còn nghe thấy tiếng sấm chớp đùng đùng xen lẫn với tiếng nhân loại than khóc. 
Đủ các loại tạp âm sinh ra khiến Tịnh Nhạc nhất thời không thể hồi tỉnh được! 
“ Đây là...! “ 
Tịnh Nhạc gian nan đứng lên, nhìn lấy bị dính toàn bùn đất y phục, cảm nhận cơ thể đau nhức dữ dội, giống như vừa trải qua một trận đại chiến kéo dài vậy, toàn thân đều thấy mệt mỏi kiệt sức. 
Rất nhanh một cái vừa xa lạ vừa quen thuộc mùi hương đập vào mũi, khiến Tịnh Nhạc nhanh chóng tỉnh táo lên. 
Đó là mùi máu, mùi xác chết hôi thối ở khắp nơi, đã từ rất lâu Tịnh Nhạc chưa cảm nhận hương vị này rồi, bởi vì nó chỉ xảy ra ở kiếp trước. 
“ Khoan đã, một thế trước...! “ 
Tịnh Nhạc nói một câu xong liền vội quay mặt xung quanh quan sát, lập tức tứ phía cảnh vật tức thì để hắn hai tròng mắt co rút lại. 
Lôi đình gào thét trên bầu trời, khoảng không xuất hiện vô số vết nứt, phía trong liên tục đi ra kinh khủng dữ tợn hung thú, mỗi con toàn thân tràn ngập huyết tinh, kích thương nhỏ nhất đều cao đến hai mét, điên cuồng hướng về phía trước tấn công. 
Mà phía đối diện là nhân loại, cũng cùng yêu thú một dạng, toàn thân đầy máu, hai mắt tràn đầy tơ máu, điên cuồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-chien-than/2129029/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.