“ Dạ Linh Tộc...?! “ 
Ma Kính thanh âm bỗng nhiên vang lên liền để Tịnh Nhạc có hơi sững lại, sau đó tràn đầy kinh ngạc kêu lên. 
“ Ân, những bước tượng này tuyệt đối không sai, là Dạ Linh Tộc, tộc quần này lúc ở cùng chủ nhân trước ta đã gặp qua, thật không nghĩ tới lại gặp lại ở nơi này! ” Ma Kính gật đầu nói, sau đó từ trong linh hồn không gian bay ra. 
Đây là nàng linh hồn hư vô trạng thái, cũng chỉ có Tịnh Nhạc nhìn được, cũng không cần lo bị Nguyệt Dạ quan sát thấy. 
“ Ây, vậy chẳng lẽ những người này là dị tộc, cũng không phải nhân loại! “ 
Tịnh Nhạc cũng vì Ma Kính câu nói mà tràn đầy kinh ngạc kêu lên, hắn ban đầu còn nghĩ ngôi làng này là của một cái thiểu số dân tộc nhân loại, dù sao y phục, các loại công cụ lao động mặc dù nhìn cùng bình thường khác một chút, nhưng mà trên bản chất là đồng dạng a! 
Đều có cuốc, xẻng, thậm chí máy dệt vải bằng tơ tằm cũng có, thật không nghĩ tới ngôi làng này lại là của dị tộc sinh sống! 
Đại tận thế xảy ra, vô số dị tộc yêu thú tràn bào Bích giới, sau này mặc dù đánh đuổi gần hết nhưng mà vẫn còn có không ít yêu thú cùng dị tộc lưu lại, trở thành tộc quần ở khắp nơi. 
Những dị tộc này nhân loại cũng không kiểm soát được, tiêu diệt cũng chỉ tiêu diệt những cái hung bạo, muốn trả thù cướp đoạt Bích giới thôi, còn những cái an phận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-chien-than/2129007/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.