Chương trước
Chương sau
“ Cái...cái gì? “

Nữ lão sư một câu nói tựa như sấm sét giữa trời quang, để cho Vân Linh cả người đóng băng lại, khó có thể tin nổi kêu lên.

“ Đúng vậy, nhà trường vừa thông báo, ngươi đã bị nghỉ học, đồng thời ngươi đi bí cảnh vị trí cũng bị hủy bỏ, hiện tại ngươi trở về đi! “

Nữ lão sư lắc đầu thở dài một hơi, đây là hiệu trưởng mệnh lệnh, cho dù nàng muốn miễn cưỡng cũng không được.

“ Không, không thể nào? “

Vân Linh nghe vậy cả người liền sụp xuống, hai tròng mắt biến thành trắng rã, li ty nước mắt chảy ra lã tã rơi xuống mặt đất, thôi học thì nàng có thể chấp nhận, dù sao không học trường này thì học trường khác.

Nhưng mà ngay cả tư cách đi bí cảnh cũng bị hủy bỏ, cái này làm sao có thể, làm sao lại đối xử độc ác như vậy, làm như vậy khác nào đem công sức của nàng bao lâu nay xé nát sao?

Vân Linh làm bình thường xuất thân, có thể đi vào top mười thi đấu toàn trường, công sức nàng bỏ ra so với người khác còn nhiều gấp mười lần, trên người không biết có bao nhiêu vết trầy xước, liền vô số lần nhịn đói để tích trữ mua tài nguyên tu luyện.

Vậy mà hiện tại lại rơi vào tình cảnh này, nàng làm sao có thể chấp nhận!

“ Ca, ta xin lỗi! “

Vân Linh miệng rên lên, hai mắt khóc nức nở, khuôn mặt tràn đầy đau khổ, từng bước rời khỏi căn phòng, phía đối diện nữ lão sư cũng không biết làm gì, chỉ khẽ thở dài một hơi sau đó lấy điện thoại lên, bấm gọi một dãy số.

“ Ân, có chuyện gì sao? “ Phía đối diện điện thoại, một cái già nua thanh âm vang lên.

“ Hiệu trưởng, thật đuổi học sao, nàng bản thân thiên phú không tệ, hơn nữa do xuất thân, cố gắp còn so với người khác gấp chục lần, lần này top mười, cũng chỉ có nàng là xuất thân thấp kém, nếu như tập trung bồi dưỡng không chừng...! “

Nữ lão sư đang nói giữa câu liền lập tức bị phía đối diện hiệu trưởng cắt lời.

“ Hừ, ngươi không phải nói nữa, học viện không cần phải bồi dưỡng thứ vô tri ngu xuẩn như vậy, ngươi còn không biết nó chọc vào người là ai sao, chính là Khương gia a!

Khương gia gia chủ chỉ cần một câu nói thôi, hiệu trưởng ta cũng đừng nghĩ có thể ngồi yên vị ở cái ghế này, liền ngươi là nàng lão sư cũng không thoát tội, cho nên tốt nhất câm miệng đi!

Chỉ là một cái tầm thường xuất thân nữ tử mà gan lại lớn như vậy, hừ, lấy Khương gia tính cách, cũng đừng nghĩ có thể sống quá ngày mai! “

Hiệu trưởng hừ lạnh một câu xong tắt máy, nữ lão sư không biết lần bao nhiêu trong ngày thở dài.

“ Ai, Tiểu Vân, cầu mong ngươi có thể bình an sống sót đi! “

Nàng cũng chỉ là lão sư, thực lực mới cấp một Linh sư, hơn nữa nàng còn có gia đình của mình, cho nên mặc dù muốn giúp Tịnh Vân, nhưng mà thực tế khó khăn bao nhiêu, chỉ có thể cầu mong nàng có thể an toàn, nhẹ nhõm vượt qua lần này tai kiếp a!

...

Tịnh Vân từ căn phòng bước ra, khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt, nhỏ bé thân hình bước đi quả thực làm người ta không chịu được thương tiếc.

Chính nàng cũng không để ý xung quanh mấy người bàn luận chỉ chỏ, lúc này nàng tâm tình đã tràn đầy tuyệt vọng, tựa như bị rơi xuống vực thẳm, căn bản không muốn để ý nói chuyện với ai!

“ Tiểu Vân, ngươi không sao chứ? “

Đúng lúc này Tịnh Vân mấy người bạn thân lập tức chạy đến lo lắng hỏi thăm cho nàng, nguyên bản hơn chục cái, lúc này vậy mà chỉ còn hai, ba người.

Điều này lại càng làm cho Tịnh Vân tâm tình trở nên suy sụp hơn, lắc nhẹ đầu, yếu ớt thanh âm khẽ vang lên.

“ Ta không sao, các ngươi trở về đi, hiện tại ta muốn một mình! “

Tịnh Vân nói xong liền lách qua đám người, hướng về chỗ cổng trường bước đi.

“ Ây, Tiểu Vân, đợi ta đã! “

Bên cạnh Lục Tuyết nhìn thấy Tịnh Vân rời đi liền vội đuổi theo, đúng lúc này đột nhiên một cánh tay kéo nàng trở lại.

“ Ây, Hà Liên, ngươi làm cái gì vậy?! “

Lục Tuyết nhìn thấy người kéo mình lại dung mạo liền tức giận quát tháo lên.

“ Để nàng một mình đi, hiện tại Tiểu Vân tâm tình rất xấu, ngươi đi theo sẽ càng làm cho nàng khó chịu, hơn nữa bây giờ còn đang là giờ học, ngươi muôn bị phạt sao? “ Hà Liên mở miệng giải thích.

“ Nhưng...nhưng mà, để Tiểu Vân đi một mình như vậy có ổn sao? “

Lục Tuyết nhìn về phía rời đi Tinh Vân, trong lòng vẫn hơi lo lắng hỏi.

“ Yên tâm đi, chắc Tiểu Vân sẽ không sao đâu! “

“ Ân, ta cảm thấy Tiểu Liên nói rất có lý, hiện tại tốt nhất là để Tiểu Vân bình tĩnh lại, sau đó lại khuyên nhủ sau! “

Xung quanh một cái khác bằng hữu cũng gật đầu lên tiếng, Tiểu Vân bình thường vô cùng lạc quan, nàng chưa bao giờ nhìn thấy Tiểu Vân có loại kia tâm trạng, muốn khuyên nhủ vẫn phải để nàng bình tĩnh lại đã.

Lúc nãy Tiểu Vân biểu trạng đã rất rõ ràng, hiển nhiên là không muốn nghe bất kì ai nói thứ gì nữa!

“ Được rồi, ta nghe cách ngươi, ta chỉ sợ là Tiểu Vân tâm tình quá tiêu cực, làm ra dại dột sự việc thôi! “ Lục Tuyết vẫn lo lắng kêu lên.

“ Yên tâm đi, Tiểu Vân sẽ không có việc gì đâu, dù sao các ngươi cũng biết a, nàng hồi phục tâm tình rất nhanh...! “

Hà Liên nghe vậy liền thở dài một hơi, mỉm cười nói.

“ Được rồi, mau vào lớp a! “

Mọi người nhanh chóng rời đi, tuy nhiên đúng lúc này Hà Liên miệng lại mở ra, hai mắt nhìn thẳng về bước qua cổng trường Tịnh Vân bóng đen, giọng nói tựa như hàn băng làm người ta lạnh run đồng thời còn tràn đầy chế nhạo.

“ Ha ha, ta nghĩ là như vậy! “

...

Tịnh Vân hai mắt lờ đờ trên đường phố bước đi, hôm nay xung quanh tương đối vắng vẻ nhưng mà nàng cũng không để ý lắm.

“ Ca ca, ta phải làm sao đây “

Tịnh Vân vừa đi vừa khóc kêu lên, để có thể đủ tiền cho nàng đi học cùng tu luyện, hầu hết số tiền ca ca kiếm được đều đưa cho mình, nhưng mà mình lúc này lại bị đuổi học, liền bí cảnh xuất đi cũng bị xóa bỏ

Hiện tại nàng thật không biết phải đối diện với ca ca như thế nào!

Hơn nữa, càng quan trọng hơn là mình đã lỡ đắc tội Khương gia tiểu thư, chắc chắn sẽ bị chết tiệt nữ nhân kia trả thù, nàng chết cũng không sao, tuy nhiên tuyệt đối không được để ca ca bị liên lụy.

Nghĩ đến đây Tịnh Vân cả người đều vội vàng lên, nhất định phải nhanh thông báo cho ca ca, để cho hắn tìm chỗ khác ở, thậm chí rời khỏi Lạc thành thì càng tốt!

Tịnh Vân gấp rút bước đi, tuy nhiên vừa mới đi mấy bước thì đột nhiên nàng cả người sững lại.

“ Rốt cuộc là ai đi sau lưng ta? “

Tịnh Vân cảm nhận phía sau mình bước chân, liễu mi liền không nhịn được nhăn lại, người này đã đi theo nàng từ lúc rời trường đến bây giờ rồi, không biết là có ý định gì?

Đúng lúc này nàng trong đầu hiện lên Khương gia hai chữ, nghĩ đến đây Tịnh Vân cả người khẽ run lên, cắn chặt môi, tay cầm lấy túi sách nhanh chóng hướng về đông người phương hướng bước đi.

Nhưng mà kì lạ ở chỗ, nguyên bản đông đúc khu lúc này lại không có một bóng người nào, cái này lại càng làm cho Tịnh Vân tâm trạng hoảng hốt hơn, không dám đi bộ nữa mà dùng sức chạy đi.

Bất quá có lẽ tại vì tâm trạng quá sợ hãi hoảng hốt, nàng không biết chạy kiểu gì lại chạy vào ngõ cụt.

Tịnh Vân còn đang định nhanh chóng quay trở lại thì đúng lúc này ở đây xuất hiện mấy cái to lớn thân ảnh đứng trước lối vào, hoàn toàn ngăn chặn đường đi của nàng.

“ Các...các ngươi là ai? “

Tịnh Vân cảm nhận trên đám người kia trên thân mạnh mẽ áp bức, cả người không nhịn được run rẩy lùi quay trở lại, áp người vào mặt tường mở miệng dò hỏi.

“ Tiện nhân, còn nhớ ta chứ? “

Đúng lúc này trong đám người một cái thanh âm vang lên, theo đó là một tên mập mạp nữ tử bước ra, người này trên thân mặc cao quý y phục, còn đeo không ít đắt tiền trang sức, chỉ cần nhìn cũng có thể cảm nhận được nhẹ nhẹ thượng vị giả khí tức.

Hiển nhân nữ tử này thân phận bất phàm, không phải người thường có thể đụng vào được.

Tịnh Vân nhìn thấy nữ tử này hai tròng mắt lập tức co rút lại, khuôn mặt khó coi kêu lên.

“ Quả nhiên là ngươi, Khương Tú! “

Trước mắt mập mạp xấu xí nữ tử không ai khác chính là Khương gia đại tiểu thư, Khương Tú, nàng cũng giống như Tịnh Vân là Yến Thanh cao trung nữ sinh, tuy nhiên là trường học năm ba học sinh.

Mặc dù là đại gia tộc xuất thân, nhưng mà nữ nhân này thực lực rất kém, mười tám tuổi mới hơi bước vào Phàm nhân cấp bốn cấp bậc, dung mạo còn vô cùng tệ, nhìn cái kia mập mạp bộ dạng, gọi là heo cũng không sai chút nào.

Mà tất cả điều này là do được nó phụ thân quá chiều chuộng gây lên, mà Khương Tú phụ thân chính là Khương gia số một cường giả, đồng thời cũng là Khương gia gia chủ Khương Hưng Thái.

Khương gia là Lạc thành hàng đầu gia tộc, đều tồn tại hơn trăm năm, riêng Khương Hưng Thái cũng là Lạc thành hàng đầu cường giả, một người chấn giữ Khương gia không ai dám động.

Lúc này Khương Tú lại dẫn một đám người cường đại khí tức chặn lấy Tịnh Vân, không cần nói cũng biết mục đích là gì!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.