Trong không gian chập chờn ánh sáng, tuy nhiên thon thả dáng người vẫn như thế lung linh, Tịnh Nhạc cũng không nhịn được hít một ngụm khí lạnh. 
Thật tốt dáng người, có thể nói cực kì cân đối, đặc biệt làn da, cho dù ánh sáng không rõ lắm nhưng hắn vẫn cảm nhận được không chỉ trắng nõn mà còn cực kì mịn màng. 
Nếu không phải mấy chỗ có vết sẹo nhỏ, chỉ sợ sẽ càng hoàn mỹ hơn! 
Đối với mấy vết sẹo kia hắn cũng không cảm thấy kỳ là gì, người ta cũng không phải tiểu thư đài các, có thể một mình sống sót lâu như vậy, người không mang một chút vết thương vậy thì quá vô lý! 
“ Bắt đầu chưa? “ 
Vân Linh nhỏ nhẹ ngượng ngùng thanh âm vang lên, cái này tức thì để Tịnh Nhạc cả người cứng đơ, khóe miệng co giật. 
Ngươi có thể nói bình thường được không, giọng điệu mẹ nó câu dẫn như vậy, muốn lão tử hóa thành sói sao? 
Phía đối diện Vân Linh cũng không có để ý mình lỡ dùng loại giọng điệu xấu hổ như vậy, nàng nội tâm lúc này đã loạn lên, để một tên nam nhân xa lạ nhìn thấy thân thể của mình, không ngượng ngùng mới là lạ! 
“ Ai, được rồi, ngươi ngồi im một chút đi! “ 
Tịnh Nhạc kiềm chế lại dưới bụng dục hỏa, hai con mắt bắt đầu nghiêm túc lại, từ trong túi lấy ra một con dao, sau đó từ từ đi đến gần Vân Linh vị trí. 
Lưỡi dao bén nhọn quang mang, tuy nhiên Vân Linh cũng không e ngại Tịnh Nhạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-chien-than/2128947/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.