*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mộ Xuyên không dễ đối phó. Sau lần đầu tiên nhìn thấy hắn từ xa, Nhạc Thần An đã đưa ra kết luận. Khoảng thời gian gần đây cậu tránh liên lạc với Mộ Hàn vào giờ làm việc, giống như phải yêu lén.
Cũng may sếp lớn nhà bọn họ không ở chung với Mộ Hàn và Mộ Tuyết. Sau khi tan ca thi thoảng Mộ Hàn đi cùng với cậu, ra ngoài ăn tối cùng nhau. Nhạc Thần An đã hình thành thói quen tiện tay tìm kiếm đồ ăn ngon, hai người đi ăn khắp phố lớn hẻm nhỏ.
“Nam thần, ngày mai anh muốn ăn gì?” Cậu vừa bóc hạt dẻ ngào đường vừa đút cho Mộ Hàn ngồi bên cạnh. Tối nay hai người cơm nước xong thì cùng nhau xem hoạt hình ở nhà của Nhạc Thần An. Gần đây Mộ Hàn bận rộn công việc đến đầu tắt mặt tối, hiếm khi nào có thời gian dành cả tối cho cậu.
“Ngày mai tan ca về nhà huấn luyện. Mùa đấu mới sắp bắt đầu rồi, sẽ bận lắm.” Mộ Hàn nuốt hạt dẻ ngọt ngọt xuống: “Anh không ăn nữa đâu, em ăn đi.” Anh cầm túi giấy đựng hạt dẻ còn một nửa, học theo động tác của Nhạc Thần An bóc cho cậu. Nhạc Thần An nói nhiều nên ăn chậm, anh xếp gọn gàng những hạt dẻ vàng ươm sạch sẽ lên khăn giấy, chờ cậu ăn từ từ.
Nhạc Thần An vừa ăn vừa quan sát anh, gần đây Mộ Hàn hay nói anh béo lên, trách cậu cho anh ăn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-da-phi-hanh/1710772/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.