"Chỉ có từng này tiền, mày muốn tạo đi ăn xin à?"
Hồng Chinh tức giận, tuy rằng chê bai số tiền ít ỏi, nhưng hắn vẫn siết chặt số tiền đó trong tay, không chịu buông ra.
"Ông chẳng phải là đang ăn xin sao?" Giản Hi không chịu yếu thế, hoàn toàn không để Hồng Chinh vào mắt. "Cả một quãng đường dài như vậy chạy đến đây chỉ để đòi tiền, ông còn không bằng một kẻ ăn xin. Kẻ ăn xin ít nhất biết phải cảm kích ân huệ, còn ông, lại còn muốn tham lam quá đáng. Tôi nói cho ông, cầm tiền rồi thì mau chóng biến đi!"
Giản Hi đã không còn là cô nữ sinh nhút nhát của năm xưa. Những năm qua, cô đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, không còn sợ hãi, cũng không lo ngại phiền phức. Nếu Hồng Chinh muốn đối đầu với cô, cô cũng không sợ.
"Giản Hi, tao nói thẳng cho mày biết, chỉ cần mày đưa đủ tiền, từ nay về sau tao sẽ không làm phiền mày nữa. Mày cũng không muốn người khác biết mày có một người cậu như tao, phải không? Tao hiểu sĩ diện của mày, chỉ cần cho tao tiền, tao bảo đảm sẽ không quấy rầy nữa. Còn nếu không thì...
"Vậy nếu không thì sao?" Giản Hi giọng nói lạnh lùng hơn, "Nếu không ông định gây chuyện đến mức khiến cả nơi này không yên ổn à? Hồng Chinh, tôi nói cho ông, tôi không sợ. Ông cứ thử đi, tôi chẳng thấy gì đáng xấu hổ cả. Tôi không phải trộm cắp hay làm chuyện gì sai trái, sống một cách ngay thẳng, chẳng có gì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3742889/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.