Trên đường trở về, Thịnh Thừa Dương giữ vẻ mặt bình thản, không hề tỏ ra đắc ý, nhưng bàn tay nắm lấy tay Giản Hi lại siết chặt hơn.
"Thừa Dương ca ca, anh không thích em cùng hội trưởng chơi bóng chung đúng không?" Giản Hi hỏi.
"Không có đâu, Hi Hi. Em vui vẻ là quan trọng nhất, anh không suy nghĩ như vậy."
Thịnh Thừa Dương thực sự không có bực bội vì Giản Hi chơi bóng cùng Cao Bách Nhiên. Mà chỉ đơn giản là anh cực kỳ ghét tên họ Cao đó, đúng, chỉ vậy thôi!
"Có gì mà không dám thừa nhận," Giản Hi bĩu môi nhỏ, "Nếu anh không thích em chơi bóng với hội trưởng, về sau em không chơi cùng anh ta là được."
"Thật không?"
Thịnh Thừa Dương nhìn Giản Hi, lại cảm thấy như vậy thật quá đáng. Giản Hi chỉ đang làm những điều cô ấy thích, tại sao lại phải vì cảm xúc của anh mà từ bỏ?
"Hi Hi, em không cần làm thế. Điều quan trọng nhất là em vui vẻ. Em tham gia câu lạc bộ tennis vì em thích, không cần vì cảm xúc của anh mà thay đổi lựa chọn. Cảm xúc của em mới là quan trọng nhất."
"Nhưng đối với em, cảm xúc của anh cũng rất quan trọng. Anh có vui hay không, với em còn quan trọng hơn cả việc tham gia câu lạc bộ tennis," Giản Hi vừa nói vừa kéo Thịnh Thừa Dương lại gần, ôm chặt lấy cánh tay anh.
Thịnh Thừa Dương mỉm cười hài lòng, không nói gì thêm.
Thời gian tiếp tục trôi qua, sự việc lặng lẽ đi qua hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3681549/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.