Đôi khi, chết đi cũng chính là giải thoát, chỉ có cái chết mới khiến họ không còn bị đau khổ của thế gian giày vò. Tuyết càng lúc càng rơi nhiều, không gian trắng xóa một màu. Máu từ vết thương trào ra đỏ thắm trên nền tuyết, sự sống đang rời bỏ nàng. Cái chết tuy rất đáng sợ, nhưng cũng rất hạnh phúc. Nàng nắm chặt tay hắn, để mặc cho tuyết rơi phủ kín trên hai người, để cho tuyết che lấp đi muôn ngàn thương nhớ, đau khổ, tình thù. Mời các bạn cùng đón đọc.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.