- Cái gì? Kết hôn? Không được! – Cả ba người cùng hét lên.Thứ nhất là ma ma cực kỳ phản đối. Bách Hợp chỉ mới là Mai Tử có mấy tháng, danh tiếng chưa có nhiều, thu nhập chưa cao; nếu bây giờ đi lấy chồngchẳng phải uổng phí cả bốn năm rèn luyện để trở thành kỹ nữ. Hơn nữa bàđã từng nói, Bách Hợp này có cốt cách hơn người, tương lai vô hạn; không thể chôn vùi một tài năng vừa mới hé nụ vào cái mồ hôn nhân được.
Người thứ hai phản đối chính là Hồ Điệp. Chị không tin vào đàn ông, càng không tin vào hôn nhân. Lúc say mê thì có thể hứa ‘thiên trường địacửu’, lúc chán ghét thì có thể vứt bỏ người ta như một món quần áo cũ.Sống trong trong thế giới hoa tình này đã Lâu, Hồ Điệp gặp không ít côgái có kết cục bi thảm như thế. Kể cả danh bài kỹ nữ cũng không đượcmang, phải hạ thấp thân phận để đi bán dâm rẻ mạt.
Người cuối cùng la lớn phản đối chính là tôi. Một phần vì vô cùng ngạcnhiên khi Bejamin đột ngột đưa ra yêu cầu kết hôn này, một phần vì tôicòn đang mang gánh nặng trả thù. Đường còn xa mà tôi chỉ mới chập chữngbước đi vài bước, tôi chưa hề nghĩ đến xây dựng cho mình một mái ấm hạnh phúc riêng.
Người đàn ông ngồi trước mặt tôi đây thân phận miễn bàn, dung mạo khỏichê. Anh ta vừa tốt bụng, dịu dàng và hơn hết là có lòng yêu thương tôi. Nhưng chỉ như vậy vẫn còn chưa đủ. Bởi cảm giác trước giờ của tôi vềanh ta chỉ là khách. Cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-che-lap-muon-ngan-thuong-nho/1539602/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.