Bước vào mùa đông, với người già mà nói, đây quả thật là một chuyện không mấy dễ chịu. Nhiều căn bệnh mãn tính sẽ bắt đầu phát tác trong mùa này, còn tinh thần thì lại dễ rơi vào trạng thái uể oải, buông lơi.
Vượt qua được mùa đông, có nghĩa là lại có thể mở ra thêm một năm mới. Cuộc đời, chẳng khác nào một cuộc chạy marathon dài đằng đẵng, vượt qua được một chặng, rồi lại một chặng, càng gần tới đích, người ta càng dễ muốn buông bỏ.
Vì vậy, viện dưỡng lão mỗi năm đến mùa đông đều tổ chức hoạt động, cũng là để mừng Tết Dương lịch. Những cụ có người thân thì đến Tết Âm mới được đón về nhà, khi ấy mọi người khó tụ đủ, nhưng vào dịp Dương lịch, hầu hết đều còn ở lại.
Trong quan niệm của thời đại này, mồng Một tháng Một dường như là ngày lễ chỉ thuộc về người trẻ, thức trắng đêm đón giao thừa, điều đó vốn chẳng hợp với người già đang chú trọng giữ gìn sức khỏe. Nhưng viện trưởng lại không nghĩ vậy, bà muốn tổ chức cho các cụ một “Đêm giao thừa” thật vui vẻ. Mọi người cùng nhau ăn lẩu nóng hổi, ăn xong thì những ai thích ca hát sẽ lên sân khấu hợp xướng, còn ai không biết hát thì ngồi dưới lẩm nhẩm theo, cũng coi như góp vui.
Đó chính là cách mà Ngu Cốc Thu trải qua đêm giao thừa mỗi năm, cô phụ trách mở phần nhạc đệm cho họ.
Hôm nay lại là ngày đăng ký và chọn bài hát hợp xướng thường niên, Ngu Cốc Thu theo lệ cũ bị kéo đến giúp điều phối. Cô khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-bien-ngap-ngan-nghiem-tuyet-gioi/5034303/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.