Ngu Cốc Thu để ý đến phản ứng của Thang Tuấn Niên, trọng điểm không nằm ở chuyện màu sắc trùng hợp đến khéo léo, mà là ở chỗ anh không hề phản đối khi cô thuận miệng nói câu “ra ngoài với tôi đi.”
Vì vậy, ý định từng tạm thời gác lại trong lòng cô lại một lần nữa trỗi dậy, cô vẫn chưa quên ban đầu mình đã định mời Thang Tuấn Niên đi xem triển lãm.
Buổi triển lãm đó đã mở được một thời gian, thỉnh thoảng khi cô lướt mạng, hệ thống đề xuất của ứng dụng lại đột nhiên đẩy bài giới thiệu về nó lên. Những người đã đi xem đều khen không dứt lời, khiến Ngu Cốc Thu càng thêm ngứa ngáy trong lòng, rất muốn dắt Thang Tuấn Niên cùng đi xem thử.
Nhân lúc bầu không khí trong bữa ăn tối nay đang vui vẻ, cô thuận miệng nhắc đến chuyện đó trước một chút.
“Vậy anh có muốn đi xem triển lãm với tôi không?”
Cô muốn giữ lại một phần bất ngờ nên không nói cụ thể là triển lãm gì. Thang Tuấn Niên khẽ lặp lại hai chữ “triển lãm”, giọng điệu nghe có vẻ không mấy hứng thú. Nhưng nguyên nhân không phải vì anh không quan tâm đến triển lãm, mà là vì từ sau khi mất đi ánh sáng, những hoạt động giải trí kiểu đó đối với anh đã trở thành điều cấm kỵ. So với háo hức mong đợi, phản ứng đầu tiên tràn lên trong lòng vẫn là bất an.
“Triển lãm gì vậy?” Anh hỏi lại.
“Là bí mật đó!” Ngu Cốc Thu tự tin đáp, “Nhưng tôi tin là anh sẽ không thất vọng đâu.”
Anh vẫn còn do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-bien-ngap-ngan-nghiem-tuyet-gioi/5034301/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.